Chương trước
Chương sau
Cửu Vĩ Hồ xuất hiện giống như là một thiên sứ, cứu tinh cho cuộc đời của mình, làm cho Triệu Uyển Nghi không thể nào ngăn cản cảm xúc của mình nữa, thật là phải cảm tạ trời xanh đã thấu hiểu cho nỗi lòng của người con gái ngốc nghếch đi trải đời như cô.

Có lẽ câu nói người ngốc cũng có cái phúc của người ngốc. Thật sự là không có nhiều nhưng cô thì phải tin rồi.

_Cảm ơn cô, tôi là...

Bụp... Bụp.... Hai tiếng trầm đục vang lên.

Hai người bên cạnh tên cầm đầu thấy lão đại bị hạ gục thì biết là gặp phải người có luyện võ. Còn về phần phải làm thì chỉ có thể làm cho gọn gàng. Dù sao cũng cần tiền.

Người con gái mới tới này thực là đẹp hơn rất nhiều so với Triệu Uyển Nghi mục tiêu lần này. Nếu như bắt được bán cùng thì quyết tâm phải làm bằng được.

Vì thế mà hai người len lén tiến vào phía sau của Cửu Vĩ Hồ, chuẩn bị bất ngờ tiến công, chế ngự nhanh nhất có thể đối với Cửu Vĩ Hồ, tránh bị ăn đòn giống như đại ca của bọn chúng.

Nhẹ nhàng chờ Cửu Vĩ Hồ phân tâm, lặng lẽ đánh lén, vậy mà cũng không thể thành công, hai người còn không thấy rõ Cửu Vĩ Hồ ra chân thì cảm giác thân thể của mình giống như không trọng lượng vậy. Vẽ một đường cong tuyệt đẹp đập vào tường, cả người tụt xuống đất, mất đi ý thức ngất xỉu.

_A, cô nói cô tên là gì ấy nhỉ?

Cửu Vĩ Hồ quay người lại, mỉm cười nhẹ nhàng nói với Triệu Uyển Nghi đang há miệng ngạc nhiên không nói lên lời.

Có lẽ trong cuộc đời của cô đây là một phát hiện cực kỳ hoang đường, nhưng có lẽ cũng thực sự là vẫn phải tin vào nó bởi vì thực sự tồn tại ngay trước mắt của mình.

Một người chỉ tồn tại trong ước mơ của những thiếu nữ. Một người phụ nữ xinh đẹp thanh thoát, võ công trác tuyệt, một tay hành hiệp trượng nghĩa.

_Tôi là Triệu Uyển Nghi, người Đông Bắc, cảm ơn cô đã cứu tôi, nhưng giờ bọn họ bị đánh như vậy thì rất nhanh sẽ có người đến, chúng ta có thể đi trước, tới nơi khác nói chuyện được không, không thì lát nữa cảnh sát đến thì thực sự vô cùng phiền phức.

Triệu Uyển Nghi vội vàng nói với Cửu Vĩ Hồ, không kịp nói nhiều, cô là người miền núi, xuống đây cũng được hơn một năm, những gì mà ở đây thường xảy ra.

Những tên côn đồ như vậy chính là có sự trao đổi với vài tên cảnh sát, làm việc gì chúng cũng có thể liên hệ với cảnh sát giải quyết nhẹ nhàng những vụ như thế này. Vậy nên những băng nhóm như vậy tồn tại khắp nơi.

_Được rồi, cô cứ bình tĩnh, không có chuyện gì, để tôi sử lý tránh cho bọn họ làm những việc ngu xuẩn.

Cửu Vĩ Hồ đi tới phía ba tên kia, chuẩn bị ra tay làm cho ba tên này xóa đi ký ức về như những sự việc xảy ra vừa rồi, như vậy thì coi như là không có chuyện gì rồi, bớt đi những phiền phức rắc rối.

_Cô...cô dừng lại được không? nếu như chúng ta giết bọn họ thì thực sự sẽ trở thành tội phạm bị truy nã đó, cho dù bọn họ có làm gì đi nữa thì chúng ta không thể giết người được đâu.

Triệu Uyển Nghi thấy Cửu Vĩ Hồ đi tới hướng của ba người kia thì cũng không nghĩ nhiều, với giá trị vũ lực vừa rồi thì rất dễ dàng để mà Cửu Vĩ Hồ sinh ra ý nghĩ giết người.

Mà Triệu Uyển Nghi lại có thể coi là công dân tốt của đất nước, nên việc giết người đối với cô luôn là điều không đúng. Dù là chuyện gì xảy ra đi nữa thì cũng cần phải báo cho cảnh sát biết đầu tiên.

_Ồ, cô không nghĩ đến việc bọn họ chỉ một chút nữa thôi là đã bán cô đi rồi ah, cô nên biết những tên như thế này cũng không phải là lần đầu tiên làm ra những việc như thế này.

_Tôi... Tôi cũng không biết được nhưng dù sao để cho cảnh sát đến giúp đỡ bắt giam bọn họ cũng được mà.

Triệu Uyển Nghi có vẻ thực sự hợp với tính cách mà Trang Thiên Vũ ưa thích, chỉ cần dạy thêm những cách quản lý là phù hợp với yêu cầu của Trang Thiên Vũ đưa ra rồi.

_Này cô suy nghĩ cái gì đó, tôi cảnh cáo bọn họ thôi, nếu không thì bọn họ khai ra chúng ta cũng rất có thể gặp phải phiền phức nghe không.

Cửu Vĩ Hồ không nói những thứ mông lung khó hiểu, dùng lý do này che lấp cái hành động xóa đi ký ức của bọn họ. Cửu Vĩ Hồ tiện tay trong khi xóa bớt ký ức thì tiện thể lục xem trong ký ức của ba người.

Không có phát hiện ra thứ gì quý giá, chỉ có thông tin về năm sáu vụ mua bán người được thực hiện, cũng không biết phải làm gì, trở lại thăm hỏi ý kiến của Trang Thiên Vũ rồi làm.

_A...tôi nghĩ cô giống như những nữ hiệp, giải quyết những vấn đề này theo cách đó nữa, nhưng công phu của cô thật tuyệt vời nha, những cao thủ của nơi tôi ở cũng không có ai có thể làm được những điều đó.

Triệu Uyển Nghi thực tình có hơi ngại với suy nghĩ của mình, việc giết người thì làm sao có thể do một người con gái đẹp như vậy có thể làm ra được.

Triệu Uyển Nghi có chút hâm mộ Cửu Vĩ Hồ, là một người phụ nữ nhưng có thể có được một thân võ công phòng vệ, không lo lắng tới những khi bị người khi dễ, tên nào dám đến thì đập thẳng tay.

Nhưng vốn là cô cũng rất thích luyện võ, nhưng từ nhỏ lại được uốn nắn đi theo con đường học vấn, vì vậy cô khi thi đỗ vào trường Đại học tỉnh XX thì gần như là tất cả mọi người đều đứng ra góp phần tiền cho cô lên thành phố đi học.

Dù vậy cũng phải cảm ơn trời cao chiếu cố, lần này có lẽ là lần cuối cùng mà cô gặp vấn đề mà mình không thể nào giải quyết được. Mà người con gái này có lẽ là thiên sứ được đưa xuống cứu cô cũng nên.

_Tôi A ly cũng không nghĩ nhiều đến vấn đề đó, đây là số điện thoại của tôi, nếu như cô muốn có một nơi làm việc an toàn thì có thể tìm tới tôi, thế nhé. Gặp nhau cũng coi như là có duyên, vậy thì tặng cho cô thứ này, nếu như cô gặp phải nguy hiểm thì có lẽ có thể bảo vệ cô một mạng.

Cửu Vĩ Hồ thấy đã làm xong nhiệm vụ thì đưa cho Triệu Uyển Nghi một miếng ngọc phù bình an rồi trở lại phục mệnh Trang Thiên Vũ.

_Tôi có thể đi theo cô làm việc sao, tôi là sinh viên năm cuối ngành quản trị kinh doanh, có thể có việc làm chứ, tôi cũng đang thử việc tại công ty Thiên Nguyệt.

_Đều có thể, không cần lo lắng, vấn đề khác tôi sẽ giải quyết, ba ngày sau có thể tìm tôi.

Triệu Uyển Nghi nghe thấy như vậy thì ngẩng mặt lên nhìn nhưng Cửu Vĩ Hồ lại giống như là chưa hề xuất hiện ở đây vậy. Nhẹ nhàng biến mất không tiếng động.

.....

Trang Thiên Vũ ở trong khu vực bình đài nói to, lát sau, một con thỏ màu trắng mang sắc ửng hồng từ không gian trống rỗng xuất hiện, dưới người của nó có rất nhiều những bảo bối, đồ tốt.

Trang Thiên Vũ thấy Thiên Hỏa Thỏ xuất hiện thì vung tay lấy đi như những món đồ xung quanh nó, bởi vì bên ngoài là những món không quan trọng nên Thiên Hỏa Thỏ cũng không có phản ứng quá mãnh liệt.

_Này, ngài không thể lúc nào cũng đột ngột xuất hiện rồi lấy đi như những bảo bối của ta như vậy a.

Thiên Hỏa Thỏ thể hiện ra một phần siêu nhân tính, nói chuyện với Trang Thiên Vũ.

_Một vài món đồ rởm, ta giúp ngươi dọn dẹp.

Câu nói của Trang Thiên Vũ làm cho Thiên Hỏa Thỏ muốn ngất. Những bảo bối của nó kém nhất cũng là pháp khí thượng phẩm, vậy mà vào mắt của người nào đó lại thành đồ rởm. Mà không thể trách được, ai nói người ta là lớn chứ, nói gì cũng là đúng cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.