Lạc Trần vẫn tận hưởng những ngày tháng êm đềm trong Ninh phủ, ban ngày làm vườn, tối đến, hắn vẫn chăm chỉ luyện võ. Tuy hắn có cơn cơ yếu hơn những gia nô khác trong phủ nhưng đổi lại ngộ tính hắn tốt hơn họ không ít, bộ công pháp cơ sở Thiên Cương quyền chỉ sau một thời gian tập luyện, Lạc Trần đã đem nó tu luyện tới tầng hai đỉnh phong rồi. Tuy tu vi luyện thể tầng hai của hắn không có tiến triển quá nhiều, nhưng so sánh với những gia nô khác thì hắn có thể được coi là ưu tú hơn rất nhiều. Như Ninh Tài vậy, hắn tuổi tác so với Lạc Trần Không sai biệt mấy, bản thân hắn lại có tu vi luyện thể tầng sáu nhưng về phương diện võ đạo, việc tu luyện công pháp của hắn so với Lạc Trân thì kém xa. Hôm đó trong lúc làm vườn cùng với Lạc Trần, Ninh Tài bông nhiên nói với hắn. "Lạc Trần Tiểu đệ, ta thời thời gian gần đây đệ tu luyện rất chăm chỉ, hẳn là tu vi tiến bộ không ít ha? Hay là hai chúng ta thử luận bàn một chút xem xao, ta rất hiếu kỳ không biết Lạc Trần huynh đệ trong hơn một năm qua tu luyện thế nảo?" Bị Ninh Tài ngỏ ý như bất ngờ như vậy, Lạc Trần cũng rất bất ngờ, sau một năm chăm chỉ luyện võ, thực lực Lạc Trần cũng xưa đâu bằng nay. Chính bản thân hắn cũng muốn biết thực lực bản thân mình đã đạt tới đâu rồi, với lại có một điều quan trọng hơn đó là hắn cũng muốn nếm trải cảm giác được tỷ võ với người khác, giống như trong mấy bộ phim hắn thường xem ở tiền kiếp vậy. "Ninh Tài huynh, tiểu đệ mới luyện võ, thực lực không bằng ai, rất còn nhiều thiếu sót, cũng rất mong Ninh Tài huynh chỉ bảo" Cảm xúc Lạc Trần, có chút gấp, hắn đây là lần đầu đánh nhau với người khác, cho nên tâm lý khó chánh khỏi không bình tĩnh được. Tuy hắn có chút khẩn trương nhưng lại cũng không kiềm được sự hưng phấn cùng chiến ý. lòng hiếu thắng chỗi dậy, hắn thật muốn biết mình đã tiến bộ được bao nhiêu so với mọi người. Rất nhanh hai người Lạc Trần và Ninh Tài đã cùng nhau tới một bãi đất trống không có cây cối. Đứng đối diện đối thủ của mình, Lạc Trần chiến ý không có giảm mà được đẩy lên cao không ngừng. “Ninh Tài huynh đắc tội” Dứt lời, Lạc Trần huy động lắm đấm mạnh mẽ xông tới vị trí Ninh Tài. “Vù” Tiếng gió vang nên, lắm đấm của Lạc Trần nhanh như cắt, xé gió mà tới. Nhưng đứng trước cú đấm đó của hắn, Ninh Tài không hề tỏ chút bối rối, Ninh Tài thân hình như quỷ mị, hắn dễ dàng né tránh lắm đầm của Lạc Trần. Cùng núc đó, cánh tay trác Ninh Tài dơ nên, hắn một chưởng vỗ tới phía bên phải Lạc Trần, khiến hắn không kịp phản ứng. “Phốc” Một cú va chạm vang nến, theo đó là thân hình của Lạc Trần bị một chưởng đó đánh cho nằm trên mặt đất. Tuy nhìn hắn có vẻ thê thảm nhưng một chưởng vừa rồi của Ninh Tài, hắn dùng không có nhiều lực đạo, chỉ vừa đủ đánh bay Lạc Trần cũng không có khiến hắn bị thương. Sau một chưởng đó, Ninh Tài tỏ vẻ kinh ngạc nhìn về phía Lạc Trần nói. “Lạc Trần tiểu để đúng là khiến ta bất ngờ. Chỉ trong thời gian ngắn một năm như vậy mà tu vi võ đạo của đệ đã tới luyện thể tầng hai rồi. Thậm chí ngay cà Thiên Cương Quyền cũng đã tu luyện tới đệ nhị tầng đỉnh phong rồi.” “Với tốc độ tu luyện đó của đệ thì trong tương lai rất có hy vọng bước vào cảnh giới luyện khí đó. Đến núc đó địa vị của đệ trong phủ tăng nên không ít, có thể nói tương lai rất rộng mở” Được Ninh Tài khen ngợi như vậy, tuy trong lòng Lạc Trần cũng không có thấy vui vẻ gì. Nhưng hắn vẫn miễn cưỡng tỏ vẻ hớn hở nói. “Thiên phú võ đạo của ta còn lâu mới bằng được của Tài ca, tuy nhiên nếu như bản thân ta quả thật có ngày đó thì Tài ca cũng đã không biết đạt tới tu vi gì rồi” Vừa rồi sau một chưởng đó, Lạc Trần cũng minh bạch thực lực bản thân của mình mới yếu tới đáng thương nhường nào. Chỉ cần tùy tiện một tên nô bộc tỏng Ninh Phủ hiện tại cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn. Nhưng điều đó càng khiến Lạc Trần càng kiên định tu luyện hơn. Hắn muốn bản thân càng mạnh mẽ, nhất định phải chở thành cường giả, đạp địa, phi thiên, vượt tinh hà như những nhân vật chính trong nhưng câu chuyện viễn tưởng hắn đã đọc vây. Và Lạc Trần cũng tin tưởng rằng nêu như ông trời đã đưa hắn tới thế giới này. Thì nhất định cũng sẽ không để hắn quá khó coi. Nhìn Ninh Tài một cách kiên định, Lạc Trần hít một hơi thật sâu nói. “Ninh Tài ca, tới chúng ta tiếp tục. Đệ muốn thấy nhiều bản linh của huynh hơn” “Thiên Cương Thối Thủ” Lạc Trần tiếp tục cùng Ninh Tài luận bản cho tới cả giờ đồng hồ sau. Hai bên không ngừng quyền đấm cước đá, khiến cho Lạc Trần hắn ăn không ít đau khổ. Nhưng ngược lại khiến cho hắn vui mừng là khả năng chiến đấu của hắn tiến bộ nên không ít. Ngay cả Ninh Tài sau khi gia thủ với Lạc Trần, cũng cảm nhận được sự thay đổi đó, khiến cho hắn cũng cảm thán không thồi. Hai người cứ mải luận bản như vậy cho tới lúc bên ngoài tiểu hoa viên có một bóng người đang tới. Người này là một thiếu nữ nhìn khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Dáng người thướt tha xinh đẹp như thiên nữ, có thể đoán được rằng chỉ vài năm nữa thôi thì vị thiếu nữ này nhất định sẽ chở thành một đại mỹ nhân. Người đó vừa bước vào trong tiểu hoa viên một khắc, hai người Lạc Trần cùng Ninh Tài hai người liền đình chỉ luận bản mà sắc mặt của họ khẽ biến. Hai người vội phi thân như gió tới trước mặt người thiếu nữ đó mà chặn đường nói. “Đây là tiểu hoa viện của nhị tiểu thư, người lạ không thể tùy tiện đi vào” Thấy người thiếu nữ xinh xắn đó vào tiểu hoa viên, Lạc Trần không có chú ý mà vội vàng nói, cảnh cáo người đó. Còn Ninh Tài ở bên cạnh thì sau khi nhìn rõ người tới là ai thì vội vàng cúi đầu chào hỏi rất lễ phép. Hắn còn chưa kịp định thần lại thì đã nghe lời nói đó của Lạc Trần thốt ra. Lúc đó tỏng lòng hắn chỉ kịp thầm hô. “Hỏng rồi, không ngờ tên Lạc Trần này lại nhanh miệng như vậy” Nhưng cũng ngay lúc đó, Ninh Tài vội tiến gần Lạc Trần, nhanh tróng bịp miệng hắn lại. Ngăn không cho Lạc Trần phát ra âm thanh nào, sau đó hắn lại vội vàng cúi người liên tục tạ nối với người thiếu nữ trước mặt. “Tam tiểu thư, mong người đại nhân không trách tội tiểu nhân. Tên huynh đệ này của ta mới vào phủ làm việc còn chưa hiểu chuyện, hắn không biết thân phận của người mong Tam tiểu thư thứ nỗi mà đại xá cho” Đến lúc này Lạc Trần mới minh bạch một chuỗi hành động lạ thường vừa rồi của Ninh Tài là tại sao. Thì ra vị thiếu nữ xinh đẹp này trước mắt hai người lại là tam tiểu thư của Ninh phủ, Ninh Thiên Nhi và nàng cũng là một vị thiên tài trong thế hệ trẻ của Ninh gia. Danh tiếng của nàng sớm đã vang xa trong đám hạ nhân, với tính cách tiểu thư của nàng, đã có không ít nô bộc trong phủ chịu không ít đau khổ vì đã vô tình hay cố ý đắc tội nàng ta. Vừa rồi Lạc Trần và Ninh tài lại ngang nhiên chặn đường của nàng, nhất là Lạc Trần lại có giọng điệu đó nói chuyện với vị tam tiểu thư này. Không nói cũng biết kết cục của hai người Lạc Trần và Ninh Tài tương lai sẽ ra sao. Vị vậy Lạc Trần cũng bị dọa cho cứng đờ cả người, phải mất vài giây hắn mới tỉnh lại mà vội vàng cúi gằm người hướng vị tam tiểu thư này không ngừng xin lỗi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]