Chờ Trần lão đi khuất, Tạ Lâm mới bĩu môi: “Vừa rồi khi em nóimuốn làm sáng tỏ sự việc trong buổi họp báo, ông ta còn do dự đấy thôi.”
Lâm Nhược cười không mấy bận tâm: “So đo lợi hại là bản chất của con người, chuyện này hết sức bình thường. Đạo diễn Lâu, đã đưa gã kia đến chưaạ?”
“Trong garage khách sạn rồi.”
“Vâng. Anh gọi vệ sỹ của anh đưa gã lên hội trường đi.” Nói xong, điện thoạitrong túi Lâm Nhược bỗng vang lên. Màn hình hiển thị tên An Tiệp.
Mi tâm Lâm Nhược hơi giật giật, đột nhiên thấy đầu tê tê đau đau. Chuyệnhôm nay lại quên không báo cho anh ấy biết trước, chắc chắn lại giận dữrồi.
“Vết thương có nghiêm trọng không?” Giọng nói của An Tiệp vang lên ở đầu dây bên kia, lạnh băng như kìm nén gì đó.
Quả nhiên nổi giận rồi.
“Em không sao, chỉ là hai vết cắt nhỏ ấy mà. Có điều vì muốn làm to chuyệnlên nên em mới cố tình nhờ bác sĩ băng bó khoa trương hơn một chútthôi.”
“Ừm. Anh làm rõ chuyện này hay là em?”
“Em làm là được rồi.” Lâm Nhược cũng không muốn để lộ thân phận của AnTiệp, “Lát nữa họp báo khởi quay , em đã thương lượng với Trần lão rồi, làm rõ mọi chuyện ngay trong buổi họp báo thôi.”
“Ừm, lát nữa anh sẽ gửi cho em bức ảnh.” An Tiệp dừng một chút rồi nói tiếp, “Anh xin lỗi, không thể về ở bên cạnh em được.”
“Thôi đi, anh đừng coi em như mấy cô gái nhỏ lúc nào cũng cần đàn ông bêncạnh thế chứ? Chỉ chút kỹ xảo nhỏ đó, em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77659/chuong-68-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.