Lâm Nhược đi theo nữ giúp việc một quãng xa mới tới trước một căn nhà nhỏ giản dị, mộc mạc nhất.
Phía trước căn nhà nhỏ kia còn có một vườn rau, cây cỏ trong vườn tươi xanhmơn mởn, nhìn rất đẹp. Nữ giúp việc đẩy cửa căn nhà ra giúp Lâm Nhược,cười nói: “Cô Lâm Nhược, ông chủ đang ở trong phòng đọc sách trên tầnghai, cô lên đi.”
“Cảm ơn chị.”
Lâm Nhược nói cảm ơn rồi tự bước vào nhà, đi theo cầu thang rất giản dị thậm chí còn hơi cũ kỹ lên trên tầng hai.
Nữ giúp việc bê ấm nước đi từ trong phòng đọc sách ra, vừa vặn gặp được Lâm Nhược.
Cô ta cười với cô rồi gõ gõ cửa phòng, nhỏ giọng nói: “Ông chủ, cô Lâm Nhược đến rồi ạ.”
“Để con bé vào đi.” Tiếng nói trầm thấp nhưng rất khí thế vọng ra từ trong phòng.
Lâm Nhược gật đầu với nữ giúp việc rồi tự đẩy cửa bước vào.
Căn phòng rất rộng rãi trống trải, cả căn phòng chỉ bày một chiếc bàn gỗthấp và hai cái đệm ở ngay dưới cửa sổ, còn lại thì không có bày biện gì thêm nữa, khoảng trống quá nhiều khiến cho người ta cảm giác như mộtcăn phòng bỏ hoang vậy.
Ông cụ An ngồi bên cạnh chiếc bàn thấp, đang chậm rãi pha trà, cây phù dung già ngoài cửa sổ cũngđang thì trổ bông, một nhành cây tựa vào cửa sổ, hai đóa phù dung màuhồng nhạt nở đáng yêu lạ thường.
Ông cụ An như không biết Lâm Nhược bước vào vậy, chỉ tiếp tục pha trà của mình.
Lâm Nhược mỉm cười, bước tới ngồi xuống phía đối diện của chiếc bàn thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77653/chuong-66-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.