Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu ghi hình, người dẫn chương trình lên sân khấu làm nóng không khí.
“Nghe nói vị khách mời của chúng ta lần này có một biệt danh vô cùng đặc biệt.” Người dẫn chương trình số 1 dừng lại rất đúng chỗ.
Bốn người dẫn chương trình khác lập tức tỏ vẻ ngạc nhiên, tò mò hoặc mong chờ: “Biệt danh gì thế?”
Lúc này người dẫn chương trình số 1 mới nói: “Mọi người đều biết bài Lạc Thần phú, tác phẩm tiêu biểu của Tào Thực chứ? Mà vị khách mời của chúng ta hôm nay lại được các fan của cô ấy thân thương gọi bằng cái tên Lạc thần.”
“Ôi! Lạc Thần à?! Mong quá đi mất! Chúng ta mau mời cô ấy xuất hiện đi!”
“Được! Bây giờ mời mọi người cùng nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Lạc thần của chúng ta, Lâm Nhược!”
Sân khấu tối sầm xuống, âm nhạc chậm rãi vang lên, một bóng đèn đuổi đột ngột hạ xuống từ không trung, chiếu sáng một khoảnh ở giữa sân khấu.
Ở nơi đó dựng một tấm lụa trắng rất mỏng, phía sau lụa trắng là một dáng người rất yểu điệu.
Thân hình yểu điệu đó nhanh nhẹn múa theo tiếng nhạc, điệu múa vừa mềm mại lại vừa mạnh mẽ, vô cùng duyên dáng.
Âm nhạc đột ngột tăng cao, tấm lụa trắng bị xé từ chính giữa, sân khấu tối đen cũng sáng lên theo.
Mọi người lập tức nhìn thấy Lâm Nhược mặc một chiếc váy trắng dài đến đầu gối nhẹ nhàng bước từ sau tấm lụa trắng ra, trên khuôn mặt xinh đẹp chỉ phủ một lớp trang điểm rất nhẹ nhàng, phong cách thanh thuần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77624/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.