Mi tâm của Lâm Thiên giật giật lên vài cái: “An gia mà cậu nói, là An gia mà tôi nghĩ tới kia sao?”
“Nếu đại ca đang nghĩ tới An gia ở thủ đô, thì không sai ạ.” An Tiệp cười khẽ.
Lâm Thiên không nói gì, day day mi tậm một lúc lâu mới nói: “Vậy là cậu đã biết thân phận của bé út từ trước?”
“Con gái út cưng nhất của Lâm gia chưa bao giờ lộ mặt, ngay cả em là chồng chưa cưới mà còn chưa từng gặp lần nào. Nếu không phải nhờ có đại ca đến đây hôm nay, thì em thật sự không biết thân phận của tiểu Nhược.” An Tiệp cười, :Cũng có thể là do ba người con trai của Lâm gia đều giống bố, còn tiểu Nhược lại giống người mẹ rất ít xuất hiện của mình! Thế nên khi nhìn thấy tiểu Nhược, em cũng không hề liên tưởng tới Lâm gia.” Mà lý do chính là, cả đầu anh chỉ nghĩ đến có thể trong thân thể của cô gái tên Lâm Nhược này đang chứa đựng linh hồn của Tạ Thiến, thì làm gì còn tâm trí đâu mà quan tâm đến thân phận nữa.
“Vậy tiểu Nhược có biết thân phận của cậu không?” Càng nghĩ Lâm Thiên càng đau đầu! Khó khăn lắm người lớn trong nhà mới chịu mềm đi, bằng lòng hủy bỏ hôn ước để nuôi bé út như bảo bối trong nhà. Nhưng ai ngờ cái vị chồng chưa cưới không mời mà đến kia, giờ lại có quan hệ không bình thường với bé út chứ?!
“Hiện giờ hẳn là không biết.” An Tiệp mỉm cười, “Dường như tiểu Nhược cũng không quá để ý thân phận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77614/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.