An Tiệp thở dài ủ rũ. Điện thoại trên bàn chợt vang lên.
“Alo.”
“Cửu thiếu, lệnh điều động đã gửi xuống rồi, muộn nhất là một tháng nữa anh phải có mặt ở thành phố S để báo cáo.”
“Tôi biết rồi. Dạo này sức khỏe ông nội thế nào?”
“Sức khỏe của lão gia vô cùng cường tráng, bây giờ cũng đã rời giường chuẩn bị ra ngoài tập Thái Cực quyền rồi.”
“Tôi biết. Cho tôi gửi lời hỏi thăm ông nội. Tạm biệt.” An Tiệp cúp điện thoại, “Tiểu Ất, bên phía Đổng Luân sao rồi?”
“An ca yên tâm, Đổng Luân rơi vào tay Đại Hắc thiếu, lại được chúng ta dặn dò đặc biệt, không chết được.” Có điều, e rằng cũng nửa sống nửa chết.
“Ừ, dặn hắn lo liệu cho gọn gàng sạch sẽ một chút.” An Tiệp ngừng lại, rồi nói tiếp, “Còn nữa, bảo hắn một tháng nữa đến thành phố S gặp tôi.”
“Vâng, An ca.” Tiểu Ất cúi đầu hỏi, “An ca còn dặn dò gì không ạ?”
“Bảo Đại Binh sau này đi theo Lâm Nhượcxử lý công việc giúp cô ấy. Nhất là chuyện như Đổng Luân, tôi không muốn xảy ra lần thứ hai nữa.”
Xem ra An ca rất thật lòng với Lâm Nhược tiểu thư. Tim Tiểu Ất hơi run lên một chút, “Em sẽ bảo Đại Binh.”
Khi Lâm Nhược tới phòng hóa trang, phòng trang điểm của Lăng Tâm ở bên cạnh đã sáng đèn.
Có vẻ như không dạy cho Lăng Tâm chút bài học thì cô ta sẽ không biết sợ.
Lâm Nhược cầm điện thoại di động, bật chế độ ghi âm lên, đi vào phòng trang điểm của Lăng Tâm.
“Chào buổi sáng, Tâm nhi.”
Vừa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77602/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.