Ngày hôm sau, Lâm Nhược ngủ thẳng tới tận hai giờ chiều mới tỉnh lại, mặt trời chói chang nóng rực, nhưng trong lều vải, quạt điều hòa thổi gió mát rất thoải mái.
Cây quạt điều hòa này nhìn hơi quen mắt nhỉ? Không phải là quạt ‘ngự dụng’ trong lều của An thiên vương sao?
Lâm Nhược day day mi tâm, những cảnh tượng tình cảm triền miên mãnh liệt đêm qua hiện lên trong đầu cô như những thước phim quay chậm. Từ thảm lên ghế dựa rồi sang bàn, chỉ thiếu mỗi nước lên nóc lều mà đánh dã chiến nữa thôi. Rốt cuộc là cô hay An Tiệp bị bỏ thuốc kích dục chứ? Làm gì mà mãnh liệt như vậy???
Hiện giờ cả vùng eo của cô đau nhức muốn chết đi được, chỉ cần vừa dùng sức một chút là hai chân lại run rẩy như nhũn cả ra.
“Chị Lâm Nhược, chị dậy rồi à?! Mau ăn cháo đi này, vừa mới ướp lạnh xong.” Tiểu Lý bê bát cháo vén cửa lều đi vào, mặt cười mờ ám.
Lâm Nhược nheo mắt, tối hôm qua quá điên cuồng, e rằng mấy lều trại quanh khu này đều nghe thấy tiếng động hết. Cô cũng không phải người dễ ngại ngùng, nhưng dù sao cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
“Tiểu Lý, mấy cảnh quay sáng nay đều quay xong hết rồi à? Có phải sắp đến lượt chị không?” Lâm Nhược ngồi trên thảm đón lấy bát cháo, vừa húp vừa hỏi.
“An thiên vương đã xin phép đạo diễn Lâu rồi ạ. Hôm nay quay mấy cảnh của anh ấy và Lăng Tâm tiểu thư trước, để chị nghỉ ngơi thoải mái một ngày.” Tiểu Lý ngồi xuống cạnh Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77598/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.