“Nhược nhi, em nói vậy làm anh đau lòng quá.” Màn của phòng hóa trang bị mở ra, Đổng Luân cầm một bó hoa lily bước vào.
Khuôn mặt của hắn rất góc cạnh, ngũ quan sắc nét. Vì là con lai, nên hai tròng mắt hắn rất sâu, khi nhìn chằm chằm vào người ta, sẽ khiến người ta có ảo giác như hắn rất thâm tình.
Tiểu Lý liếc nhìn Lâm Nhược một cái, Lâm Nhược cười với cô ấy. Tuy vẫn do dự không muốn, nhưng cuối cùng tiểu Lý vẫn đi ra ngoài.
“Nhược nhi, anh rất đau khổ.” Đổng Luân ôm bó hoa lily, từ từ bước tới, “Từ sau khi chúng ta xa nhau, anh không thể tập trung làm việc được, bất tri bất giác lại nhớ đến em, nhớ tới từng li từng tí những hình ảnh khi chúng ta bên nhau.”
Nói xong, Đổng Luân đưa tay ôm lấy vai Lâm Nhược: “Nhược nhi, anh yêu em, hãy tha thứ cho phản ứng chậm chạp của anh, quay về bên anh được không?”
Nếu là Lâm Nhược trước đây mà nghe được những lời này, chắc chắn sẽ lập tức òa khóc rồi nhảy bổ vào lòng Đổng Luân. Mà Đổng Luân mở rộng hai tay ra, cũng thực sự chứng minh hắn tin rằng chỉ như vậy cũng đủ để hắn làm Lâm Nhược động lòng.
Cô gái này yêu hắn đến chết đi được, chỉ cần hắn nói vài câu ngon ngọt, còn không lập tức quay về bên hắn sao?! Khóe môi Đổng Luân cong lên cười, An Tiệp, anh sẽ nhanh chóng cảm nhận được mùi vị bị phụ nữ đá như thế nào!!!
Đổng Luân tràn đầy tự tin, hoàn toàn không chú ý đến vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/77593/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.