Đại Bảo nhìn Lâm Nhược nghiêm túc, tay nắm chặt túi nilon, nửa ngày mới nói "Không! Con sẽ bảo vệ mẹ!" Trong lòng đứa trẻ, mẹ là tất cả.
"Con trai ngoan!" Lâm Nhược cười
"Mẹ, con không muốn nôn nữa!" Tiểu Bảo trả lại túi nilon.
Lâm Nhược không nhận "Giữ đi! Con trai, con phải nhớ kỹ, khi đưa ra bất cứ quyết định gì, cũng phải để lại cho mình đường lui. Cho dù đường lui đó có mãi mãi không bao giờ dùng tới"
Đại Bảo nghiêm túc nghe nhớ kỹ những lời mẹ nói, mặc dù lời lẽ cao sâu cậu không thể hiểu thấu nhưng cậu có thời gian rất dài để học tập.
"Ai! Vẫn chỉ là đứa trẻ hai tuổi, nói lời này với con vẫn là quá sớm rồi!" Lâm Nhược nhìn con trai mình cười lắc đầu.
Đại Bảo không phục, phồng mang trợn mắt "Mẹ, đừng khinh thường con! Con sẽ hiểu nó nhanh thôi!"
"Ha ha ha An Đạ Bảo, rốt cuộc con cũng có một điểm dễ thương nha, đừng có suốt ngày giống như ông già, rất nhàm chám nha!"
Đại Bảo nản lòng, hình ảnh nghiêm túc quả mẹ duy trị được không lâu lắm.
Xe chạy qua đường nhỏ, lại chạy qua cao tốc rốt cuộc cũng có thể thấy nhà bọn họ.
Lâm Nhược dừng xe, Đại Bảo tự mở cửa đi xuống.
Kim ở lầu hai thấy bọn họ trở về, nhanh chân chạy xuống.
"gâu gâu.." Kim vui thích cọ cọ Đại Bảo
Đại Bảo sờ đầu nó nói "Kim, Mặc Thúc đâu!"
Kim ô ô hai tiếng, tai cụp xuống
"Mẹ!" Đại Bảo quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/2199534/chuong-86-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.