Họ yêu nhau, họ tin nhau, họ sẵn sàng cùng nhau gánh vác mọi chuyện!
“Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!” Cũng không biết do ai khởi xướng, mọi người đều bắt đầu vô tay hô to.
An Tiệp và Lâm Nhược chăm chú nhìn đối phương.
Cửa đại sảnh bị ai đó ở bên ngoài mở ra, Mặc Lâm ôm một chiếc hộp xuất hiện ngoài cửa.
Khóe môi Tạ Lâm hơi giật giật, Mặc tiểu ngốc về đúng lúc thật.
Mặc Lâm nhìn mọi người trong phòng, cứ cảm thấy bữa tiệc sinh nhật này có gì đó không giống bình thường.
“Mặc tiểu ngốc!” Tạ Lâm khẽ gọi Mặc tiểu ngốc.
Mặc Lâm ôm chiếc hộp trong tay đi tới: “Gì thế?”
“Giờ vẫn chưa đến lúc tặng quà, cậu chờ một chút đã nhé.”
Mặc Lâm gật đầu, chờ lát nữa rồi tặng vậy.
“Mặc Lâm.” Lâu Kiều nói chen vào, “Bầu không khí vừa rồi bị cậu làm gián đoạn mất rồi, giờ phải làm nóng lại lần nữa, nhờ cả vào cậu đấy.”
Tiểu Lý đứng bên cạnh khẽ cười: “Anh Mặc, anh hô “Hôn nhau đi” đi!”
Hô ‘hôn nhau đi’ làm cái gì?! Thấy mọi người đều đang nhìn mình, Mặc Lâm miễn cưỡng gật đầu, sau đó mặt không có chút cảm xúc nào, hô: “Hôn nhau đi.”
Hô gì mà vô cảm thế kia, thành tâm một chút không được sao?!
“Anh Mặc, phải thể hiện hưng phấn hơn, kích động hơn một chút.” Tiểu Lý sốt ruột, lúc nào anh Mặc cũng đáng yêu một cách vô tư mọi lúc mọi nơi thế này có ổn không?!!!
Mặc Lâm khẽ nhíu mày, dùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-than-tai-sinh/2199525/chuong-82-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.