🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

” Buông ” – Hai tay tận lực của Tiêu Minh Dân đẩy người Vương Vũ ngã xuống tháp.

_ Minh Nhi – Dương Vương Vũ bất ngờ bị đẩy ra khiến âm thanh trở nên ai oán ( Oày, anh đang bốc hết cả hoả ~). Mày kiếm nhíu lại nhìn về phía người trên tháp cũng đang thất thần, khuôn mặt trắng dã.

Tiêu Minh Dân cũng bất ngờ với hành động của mình. Khuôn mặt đờ đẫn trầm tư trong phút chốc. Miệng muốn tìm từ ngữ nào đó để giải thích, nhưng lý trí lại không cho hắn một lý do chính đáng.

_ Vết thương cũ… Là vết thương trên ngực ta bị động nên nhói đau – Hắn chống chế:” Vương Vũ, ta là không cố ý. Chỉ là ta quá đau thôi ” – Tiêu Minh Dân cúi tới người kia, đôi mắt như ngấn lệ, thanh âm cũng trở nên nhỏ bé.

Dương Vương Vũ có chút khó chịu, nhưng nhìn người mình yêu đang đau đớn thì khó có thể yên lòng. Nên thoáng chốc lấy lại nụ cười mà đỡ lấy Tiêu Minh Dân.

_ Ta không sao, là ta đã không kiềm chế được mình – Y ôm hắn vào lòng, ngoài việc thở dài ra thì biết làm gì hơn.

Hai người họ ăn cơm tối cùng nhau, sau đó Dương Vương Vũ ra về. Tiêu Minh Dân cũng không níu kéo, đoạn đợi lão nô dọn dẹp xong thì đi nghỉ, y trở lại phòng của mình. Đóng chặt cửa lón lại. Y tiến về phía chậu hoa đặt trên bàn nhỏ.

Xoảng, tiếng chậu vỡ dưới đất.

_ Tiêu Minh Dân! Ta biết ngươi đang lẫn trốn gần đây. Ra đây mau! Tiêu Minh Dân –

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-tam/25952/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lạc Tâm
Chương 4: Ràng Buột
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.