17
Sau khi tiểu thư ngất xỉu, Tôn thiếu gia có lẽ biết mình quá đáng, liền gọi đại phu đến xem bệnh.
“Phu nhân là do lo lắng quá độ, tâm hỏa công tâm, nghỉ ngơi nhiều sẽ tốt hơn.”
“Dù sao cũng đã có thai, cần phải dưỡng thai thật tốt.”
Ta kinh hô: “Tiểu thư có thai?”
Lão đại phu vuốt râu: “Đã hơn hai tháng.”
Hơn hai tháng, đúng là thời gian vừa vào kinh, công tử và tiểu thư hòa hợp nhất.
Ta tiến thêm hai bước, nhìn khuôn mặt tái nhợt của tiểu thư, mắt đỏ hoe, khóc không thành tiếng.
Lão đại phu được dẫn ra ngoài, ta định đưa tay thay khăn cho tiểu thư.
Chỉ cảm thấy cổ tay bị siết chặt, tay bị Tôn thiếu gia nắm lấy, ta sững người, nhưng nghe thấy hắn không biết xấu hổ mà nói: “Lạc Quỳ tốt của ta, ta biết ngươi rất thương tiểu thư nhà ngươi.”
“Nhưng hiện tại nàng có thai, ngươi hãy theo ta, làm thiếp của ta, đến lúc đó có thể lâu dài ở bên cạnh tiểu thư làm tỷ muội, được không?”
Ta hoảng hốt lùi lại hai bước, hắn đứng dậy đuổi theo muốn nói thêm, nhưng bị tiếng hét của ta làm giật mình.
“Tiểu… tiểu thư!”
Hắn quay đầu nhìn, đối diện với đôi mắt sáng như gương của tiểu thư, mặt tái nhợt, xấu hổ bỏ đi.
Ta muốn giải thích, ta muốn nói với tiểu thư rằng ta rất sợ hãi.
Nhưng tiểu thư chỉ cười, đưa tay vẫy ta: “Lạc Quỳ, lại đây.”
“Tiểu thư, ta… ta tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-quy/3619936/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.