“Vậy đệ đệ con phải làm sao? Nó vẫn còn ở trong tay Nhiếp Chính vương.” Gương mặt Vân Kiến Thụ ngập đầy lo lắng, rồi chợt nhận ra VânKhinh Bình vẫn còn đang quỳ, ông vội nói: “Bình Nhi, mau đứng dậy! Đấtlạnh lắm!”
Lúc này sắc mặt Vân Khinh Bình mới khá lên đôi chút. Nàng ta đứng dậy, phủi bụi trên xiêm y, nói: “Nhiếp Chínhvương nói muốn Nhị muội tới Nhiếp Chính vương phủ thay thế Hạo Nhi quayvề, con đã đồng ý với ngài ấy rồi.”
“Gì cơ?!” Vân Kiến Thụ sửng sốt, lớn tiếng quát: “Như vậy sao được? Lạc Nhi tới đó há chẳng phải nhảy vào hố lửa sao?”
Vân Khinh Bình cắn môi dưới, nói: “Cha, cha chỉ có một người con trai!Nhưng không còn nhị muội, cha còn có con, còn có Thái Lệ! Hơn nữa chuyện ngày hôm nay đệ đệ cố nhiên có lỗi, nhưng nhị muội cũng đã đắc tội vớiNhiếp Chính vương, sao ngài ấy có thể dễ dàng tha cho muội ấy? Chỉ còncách thí tốt giữ xe thôi!”
“Nên con đã đồng ý vớingài ấy?” Giọng nói của Vân Kiến Thụ có phần chua chát, ông lắc đầu:“Không được, cha không thể hy sinh Lạc Nhi, cha không thể giương mắtnhìn nó đi vào chỗ chết! Chuyện này tự cha sẽ nghĩ cách, con tạm thờiđừng làm ầm lên.”
***
Phòng chính trong Lê Uyển, hơi nước giăng đầy, khí nóng hầm hập.
Vân Tử Lạc tắm xong, đi ra khỏi phòng, quấn một chiếc váy xanh lam, vạt váy dài màu trắng ngọc, mái tóc đen nhánh được thả tùy ý xuống vai.
Gương mặt nàng khó lọt vào mắt người khác nhưng dáng người lại cực kỳ xinh đẹp.
Làn da trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/89385/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.