Chỉ là nàng cũng không thể suy nghĩ chuyện này được lâu.
Rượu qua, mọi người sau khi dùng cơm xong, cũng không rời đi, Lâm Thanh Thanh đột nhiên để chén sứ xuống, nhìn về phía Nhiếp chính vương, đôi mắt hạnh khẽ híp lại, rồi chậm rãi nhìn về phía Bắc Đế, nói: " Phụ hoàng, có một vài chuyện chúng ta nên thẳng thắn nói ra sự thật, như vậy mới giải quyết được mọi chuyện, không để khó chịu trong lòng"
Nghe những lời này của bà, Bắc Đế hơi nghi ngờ, nhưng biết được từ trước đến nay con gái mình luôn biết chừng mực, liền gật đầu: " Lời của Thanh Thanh nói là có ý gì?"
Nói rồi, ông quét mắt nhìn qua mỗi người.
Lòng Vân Tử Lạc khẽ động, nhưng cũng rất nhanh để sang một bên, nàng rút từ trong tay áo ra một chiếc khăn lụa màu trắng, ưu nhã lau khóe miệng, nghiêng đầu nhìn thấy khóe miệng của Nhiếp chính vương vẫn còn nước đọng, nàng liền đưa tay nhẹ nhàng lau giúp chàng.
Mà lúc này, Lâm Thanh Thanh đã đưa mắt nhìn sang, không nhanh không chậm nhìn về phía Nhiếp chính vương.
"Ý nhi, con hận ta bao nhiêu năm?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Bắc Đế đột nhiên biến sắc.
"Hai mươi năm" Nhiếp chính vương cũng không né tránh ánh mắt của bà, bĩnh tình đáp.
"Ý nhi..." BẮc Đế không thể tin được, trợn ta mắt nhìn, ông không nghi rằng chàng lại nói ra chuyện này.
Lâm Thanh Thanh khẽ nhếch môi mỏng, dường như rất hài lòng với đáp án của chàng.
"Vậy bây giờ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021302/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.