Nhiếp chính vương quay lại ngồi lên ghế thái sư, chàng hơi khép hờ mắt phượng, cũng không lên tiếng.
Lục Thừa Hoan cũng lúng ta lúng túng, nàng ta ngẩng đầu lên, bất lực nhìn về phía Quỷ Hồn và Quỷ HÌnh bên cạnh, dường như là muốn biết chuyện gì.
Quỷ Hồn nghiêng đầu, để ý tới trán Nhiếp chính vương đáng chảy mồ hôi, hắn rón rén đến bên cạnh cầm cây quạt dài lên, quạt cho chàng.
"Vương gia, Đông thị vệ đến"
Bên ngoài, cận vệ liền dẫn vào một tên nam nhân mặc đồ đen tiến vào.
Sắc mặt hắn không một tia huyết sắc, đặc biệt là lúc nhìn thấy Lục Thừa Hoan cũng ở đó, hắn liền hoảng loạn quỳ xuống.
Một hồi lâu sau, hắn mới bật ra được ba chữ "Nhiếp chính vương"
"Đông thị vệ, ngươi không cần khẩn trương, cần nói gì cứ nói"
Quỷ Hình nhận được ánh mắt của Nhiếp chính vương, thở dài nói.
"Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Lục Thừa Hoan nhìn thấy hắn liền thấy buồn bực, tên này là Đông thị vệ cũng đã hầu hạ nàng ta một thời gian, nhưng nàng ta cũng không thân quen lắm.
Đông thị vệ nơm nớp lo sợ nhìn nàng ta, hạ quyết tâm, khàn giọng nói: " Vương gia, chuyện không liên quan đến nô tài! Nô tài bị vương gia hạ xuân dược"
Nhiếp chính vương liền mở mắt phượng, môi mỏng khẽ động: "Đứa bé trong bụng quận chúa là của ngươi?"
Một câu cuối như khẳng định chác chắn.
"Ầm"
Đầu óc Lục Thừa Hoan như nổ tung, nàng ta bất thình lình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021231/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.