Vân Tử Lạc nhìn ánh mắt bất đắc dĩ của Nhiếp chính vương, nàng nhếch môi cười một tiếng:" Lê Uyển cũng có người của ta, bọn họ thấy chàng đi cùng một cô gái xa lạ, tất nhiên là không yên tâm, nên mới theo sau tìm hiểu"
Khóe miệng Nhiếp chính vương co rút, chàng gõ nhẹ lên trán nàng, đặt thân thể nàng xuống.
"Đúng là thuộc hạ trung thành"
Chàng nhếch môi cười, thực ra chàng cũng biết, Vân Tử Lạc phái người đi theo chàng tất nhiên không phải theo dõi mà là để bảo vệ chàng.
Bởi vì bình thường lúc nói chuyện nàng luôn ân cần lo lắng cho an nguy của chàng.
Nghĩ đến chuyện này, dưới ống tay áo Nhiếp chính vương siết chặt quả đấm, trong lòng chàng thầm hạ quyết tâm, sau khi ổn đinh chính sự ở Kỳ Hạ xong, chàng sẽ mang Lạc nhi trở về Nam Xuyên, chàng muốn nàng sống vô lo vô nghĩ, cuộc sống ung dung tự tại.
Đợi khi hai người vội vã trở lại Vân phủ trước địa sảnh cũng đã chuẩn bị xong bàn tiệc lớn, trên bàn tròn lớn bằng gỗ lim bày đủ loại món ăn vẫn còn đang bốc hơi nghi ngút.
Bắc Đế và Thái Hậu ngồi vị trí chủ vị, Vân Kiến Thụ ngồi ở đối diện, Sở Hàn Lâm và vân Khinh Bình ngồi ở một bên, Vân Hạo và Hải Yên cũng ngồi xuống một góc.
Thái hậu một tay ôm tiểu công tử Vân gia, vừa cười dịu dàng trêu chọc đứa trẻ.
Vân Khinh Bình có chút mất kiên nhẫn, nàng ta mở miệng:" Thức ăn đã nguội cả rồi..."
Nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021184/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.