Vân Tử Lạc khẽ nhíu mày liễu, nói như vậy, quả nhiên mình không phải là con gái ruột của Vân Kiến Thụ, khó trách ngày đó Thái Hậu là nói những lời như vậy.
Chẳng biết vì sao, trong lòng nàng có chút mất mát.
Vân Kiến Thụ, lại không phải là phụ thân của nàng, ha ha...
Vì sao lại yêu thương nàng như vậy, từ sau khi nàng đến đây, ông ấy cho nàng cảm nhận được tình thân, cho dù, ông ấy cũng chưa làm được hết, nhưng lại làm cho trái tim nàng ấm áp.
Nhưng mà, đối với nam nhân thời cổ đại này mà nói, như vậy đã rất hiếm có.
Huống chi, huống chi, nàng căn bản không phải là con ruột của ông ấy.
Một cảm giác khó tả dâng lên trong lòng nàng.
Bắc Đế giật giật môi:" Cha con, chính là Vân tướng quân sao? Lần này sao ông ấy không tới?"
Biết được chuyện Thanh Thanh ngây ngốc ở Vân phủ một thời gian, ông ấy nhịn không được muốn hỏi cặn kẽ chân tướng.
Vân Tử lạc lắc đầu: " Chân cha ta bị thương, nên không thể tới đươc"
Bắc Đế trầm mặc một lúc rồi hỏi: " Mẹ con vì sao đến Vân phủ con có biết không?"
"Không biết, phụ thân chưa từng nói qua"
"Hắn đối xử với con thế nào?"
Thấy Bắc Đế hỏi như vậy, hàng mày Vân Tử Lạc thoáng nét bi thương, " Tốt, ông ấy đối với ta rất tốt"
Mặc dù, bởi vì ông ấy sơ ý, nên lúc trước Vân Tử Lạc ở Vân phủ chịu nhiều khổ cực, nhưng bây giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021154/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.