Tiếu Đồng nhìn bóng dáng yếu điệu của nàng trong màn đêm, mắt phượng hơi híp lại, ánh mắt chợt lóe lên vể phức tạp.
Hắn xoay người, ngước mắt lên, bổng nhìn thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc đứng cách đó không xa.
Tiếu Đồng hơi ngạc nhiên một chút, bước chân hơi ngừng lại.
"Hách Liên, bị ta nói trúng sao"
Hắn nhàn nhạt lên tiếng, như có như không vui vẻ lên tiếng.
Quả nhiên, nàng ở trong lòng Hách Liên, không ai có thể so sánh được.
"Đêm hôm khuya khoắt, đệ đến đây làm gì?'
Nhiếp chính vương chậm rãi bước ra, bóng dáng cao lớn hiện ra, đôi mắt phượng ủ dột nhìn chằm chằm vào hắn.
Tiếu Đồng không đổi sắc mặt, đáp: " Không có việc gì, chỉ đến xác minh một việc"
"Chuyện này không cần đệ quan tâm" Sắc mặt Nhiếp chính vương khó coi, "Bản vương tự biết rõ"
Tiếu Đồng nhìn chàng chốc lát, trầm giọng nói: " Như vậy, huynh đã có quyết địn rồi sao?"
Mày Nhiếp chính vương chau chặt, chàng nghiêng đầu, nhìn về khoảng không bên Vân phủ, " Chuyện này không liên quan đến đệ"
Tiếu Đồng nhếch đôi môi mỏng, cúi đầu cười một tiếng, tóc đen dài rũ xuống vai, hắn vén ống tay áo đỏ thẩm, ngón tay thon dài ngịch nghịch mấy lọn tóc, tư thế cực kỳ ưu nhã.
"Thực không có quan hệ sao? Hách Liên, nếu như huynh nhất đinh vạch rõ quan hệ với Vân Tử Lạc. Như vậy, ta sẽ theo đuổi nàng!"
Một câu này làm cho Nhiếp chính vương há hốc mồm, lông mày nhảy dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021021/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.