Vân Tử Lạc mỉm cười, đôi mắt hạnh sáng như trăng rằm ngước lên nhìn mắt phượng của chàng, không nói lời nào chỉ duỗi tay ôm chặt vòng eo tráng kiệt của chàng.
"Lạc..." Nhiếp chính vương đỡ nàng dậy, tỳ trán rộng của mình vào trán trơn bóng của nàng, hai mắt gần nhau trong gang tấc.
Ánh mắt Nhiếp chính vương đầy vẻ luyến tiếc, không muốn rời đi, như dù sao cũng không thể không đi được, chàng chỉ ngây ngốc nhìn nàng.
Quỷ Hồn lại gọi chàng lần nữa, hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ đành biết kiên trì nhắc nhở Nhiếp chính vương.
"Chàng đi đi" Vân Tử Lạc buông chàng ra, nói
"Để Quỷ Hồn đưa nàng trở về, nó sẽ ở lại Vân phủ bảo vệ nàng" Nhiếp chính vương biết chuyện cấp bách, hôn lên trán nàng một nụ hôn sâu rồi đứng dậy rời giường.
"Ta nói rồi, ta không cần ai bảo vệ" Vân Tử Lạc chu môi, đứng dậy theo chàng, tiện tay sửa lại mái tóc rối.
"Ngoan ngoãn, nghe lời ta" Nhiếp chính vương nhịn không được lại khom lưng hôn môi nàng, nhìn đôi môi đỏ mọng hơi sưng lên của nàng, dục vọng lại muốn bùng cháy.
Chàng khó khăn đè nén dục vọng, sửa sang lại trường bào, rồi gọi Quỷ Hồn đến.
Không đề cập đến chuyện bảo Quỷ Hồn đưa Vân Tử Lạc về phủ, Quỷ Hồn nhắc Nhiếp chính vương đã chuẩn bị Hắc phong ngoài cửa phủ. Hắc phong tiến về phía hoàng cung.
Nửa canh giờ sau đã đến Bảo Đức Cung.
Trong cung, sắc mặt Cảnh Hoa vương phi không tốt đang ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2020979/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.