Vậy mà Thiên Hà lại nở nụ cười ngọt ngào, đôi mắt lấp lánh nhìn Nguyên Lộc, cô bước đến gần cậu ta nói khẽ vào tai
" Cậu…để mình suy nghĩ thêm đã, mình muốn cân nhắc một chút "
Bao nhiêu vui sướng đều hiện hết trên mặt Hạ Nguyên Lộc
" Thật sao? Cậu sẽ cân nhắc sao? "
" Ừm "
Đầu mũi Lưu Hiển cay xè, khóe mắt ửng đỏ, bàn tay lại vô thức siết chặt hơn. Vì cái gì chứ?
" Cậu để mình yên tĩnh một lát, mình cân nhắc về chuyện này "
" Được được, vậy mình đi trước. Mình đợi tin vui từ cậu "
Nguyên Lộc rời khỏi cô liền thích thú uống lấy một ngụm rượu vang, như thế còn không ghen chết anh sao?
" Anh định nghe lén đến khi nào? Còn không ra đây "
Không ngờ Lưu Hiển đã sớm bị cô phát hiện, anh xấu hổ bước ra ánh sáng, cúi đầu không dám đối diện cô
" Anh từ khi nào có sở thích nghe lén người ta nói chuyện thế? "
" Anh không có, chỉ là…"
Anh muốn hỏi lý do hôm nay cô giận dỗi cả ngày không vui với anh, Lưu Hiển thật sự rất khó chịu, không thể chấp nhận việc Thiên Hà không để tâm đến mình. Nhưng cuối cùng vẫn không thể can đảm nói ra
" Ngoài kia đối tác của Dương tổng đến chúc mừng rất nhiều, em là chủ nhân bữa tiệc nên chào hỏi một chút, anh đến gọi em…nên vô tình nghe thấy hai người trò chuyện "
Tên này cứ nói chuyện không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/3363036/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.