🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thiên Ý bị đưa đến một căn nhà gỗ, Lưu Ngọc Lễ quả thật đã đảo rất nhiều hướng nếu như người bình thường sớm đã không nhớ đường đi nhưng cô thì khác cô đặc biệt quen thuộc với nơi này, chỉ vừa đến ở đầu ngõ cô đã nhận ra chiếc biển hiệu làng biển Tam Quang, kể từ ngày cha mất cô đã không dám trở về nơi này dù chỉ một lần thế mà Lưu Ngọc Lễ lại muốn tiếp tục giam cầm cô ở nơi đây.



Đã nhiều ngày Thiên Ý bị nhốt trong căn nhà gỗ, nơi này còn đặc biệt hẻo lánh cả căn nhà to lớn đến thế lại nằm tách biệt một vùng, từ cửa sổ nhìn ra một đoạn là có thể thấy biển cả rộng lớn. Sóng vỗ rất mạnh gợi nhớ cho cô những ký ức thời xưa cũ cùng cha và em gái cả 3 người ở trên chiếc thuyền thúng cùng đi đánh cá, khi đó Hạnh Ái còn rất nhỏ lại không biết sợ mỗi khi đi đều cười rất vui.



Thấy cô cứ ngồi 1 mình chán nản Lưu Ngọc Lễ đi đến bên cạnh trò chuyện mấy câu Thiên Ý vẫn không có phản ứng, anh nghĩ ngợi một lúc lâu mới đưa ra quyết định



" Em có muốn ra ngoài chơi một lúc không? Ra ngoài đó…ngắm biển "



Bấy giờ Thiên Ý mới có phản ứng lại với lời nói của anh, cô nhìn Lưu Ngọc Lễ đôi môi mấp máy đáp lời



" Được không? "



Anh tươi cười nhưng lại lấy trong người ra một thứ



" Chỉ có một điều kiện nhỏ "



Cầm chiếc còng tay anh khóa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/3362239/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lạc Nhau Một Đời
Chương 117: Quyền lợi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.