Thời gian cứ thế trôi qua, đã sắp tới thời hạn giao dịch, Lưu Ngọc Lễ chắc cũng sắp đến rồi nhỉ? Không biết cảnh sát có tới kịp lúc không? Rất nhiều câu hỏi quẩn quanh trong đầu cô, Thiên Ý biết đây là một vụ cá cược lớn, nếu anh không tới cô sẽ chết trong tay Hạt Tử, nếu anh tới thì anh sẽ chết trong tay cảnh sát, đều là kết cục phải đổ máu, cô không sợ chết không cần chuẩn bị tâm lý, nhưng mà viễn cảnh còn lại cô không dám tưởng tượng đến.
" Còn nửa tiếng nữa "
Hơi thở hỗn loạn, Thiên Ý nghĩ thầm
[ Lưu Ngọc Lễ anh đến đâu rồi? ]
Giống như một người sắp chết ngồi suy nghĩ về cuộc đời mình, giống như một trò cười, cô tự cho mình thông minh đối đầu với cảnh sát nay lại phải nhờ vào họ giúp mình trả thù.
" Anh Lực, cuối cùng hàng đã được chuyển đến. Sớm hơn 10 phút "
Đinh Lực rít điếu thuốc rồi phà khói đầy sản khoái
" Có thế chứ, tụi bây chuẩn bị đi "
Hắn hất cằm với Đầu Hổ ra lệnh
" Cởi trói cho nó rồi dẫn theo, tránh để đám người Đại Ưng giở trò "
Trong khi Đầu Hổ hì hục cởi trói cho Thiên Ý thì bất ngờ nhận được cuộc gọi thông báo từ phía cảng biển
" Mẹ nó mày nói cái gì? "
Hắn đạp ngã Thiên Ý vào lúc đó dây trói đã được cô nhanh chóng cởi ra nhưng cô vẫn giả chết nằm yên trên đất không nhúc nhích
" Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/3348846/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.