Lái xe đến địa điểm mà anh nói, suốt quãng đường dài đó cả hai người không ai nói chuyện với ai. Thiên Ý thần hồn không biết để đâu, cô mãi nhớ đến chuyện tối qua tính tới tính lui cũng là rơi vào mưu kế của anh. Dương Thiên Ý ngây thơ còn tưởng bản thân một lòng trung thành mong nhận được sự đối đãi tốt của anh nhưng ngược lại hóa ra cô cũng chỉ là một công cụ với Lưu Ngọc Lễ mà thôi.
Mãi mê suy nghĩ đèn đỏ phía trước cô cũng chẳng nhìn đến cũng may có anh nhanh chóng giúp Thiên Ý đạp thắng rồi giữ tay lái của cô lại. Tiếng két kéo dài lôi Thiên Ý trở về với thực tại. Cô mặt mày trắng bệch nhìn anh rồi từ từ định thần lại.
" Cô cẩn thận chứ. "
Thay vì trách cứ anh chỉ ân cần nhắc nhở cô, không ngờ việc này lại ảnh hưởng đến tâm lý của mình như vậy, Thiên Ý gật đầu.
" Xin lỗi ông chủ. "
Lấy lại tâm trạng rồi tiếp tục lái xe, đâu phải cô không biết tất cả con người trong Đại Ưng đều phải phục tùng anh, nếu không mang lại lợi ích thì chắc chắn bị loại bỏ vậy nên Lưu Ngọc Lễ cho dù có lợi dụng cô thì đã sao, có cũng là chuyện bình thường trong thế giới ngầm mà thôi nếu chẳng có ích sao anh phải giữ cô lại làm gì.
...
Chiếc xe dừng lại ở một nơi đồng không mông quạnh, hai bên đường đều là những dãy đất trống chỉ có cô độc mỗi một ngôi miếu cũ. Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/2509030/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.