Sau khi dùng bữa xong Lưu Ngọc Lễ bảo muốn đưa Thiên Ý tới một nơi, vậy là hai người đã tranh thủ thay quần áo rồi lái xe ra ngoài. Cô mặc chiếc váy maxi màu trắng xẻ tà một bên chân, khoác bên ngoài một chiếc áo len mỏng màu nâu vừa xinh đẹp lại rất dịu dàng. Lưu Ngọc Lễ cũng chọn trang phục tương đối đồng bộ với cô, áo cổ lọ màu đen, khoác dạ nâu, dù trong bộ dạng nào anh cũng toát lên cái sự bá khí bức người đó, người khác cảm thấy sợ nhưng cô lại nhìn ra được sự hấp dẫn ở bên trong có lẽ cô đang bị nghiện anh mất rồi.
Trong lúc Thiên ý với tay chỉnh lại nhiệt độ máy lạnh thì *cộp một tiếng khẩu súng trong người rơi xuống, cô vội nhặt lên lau lau vết bụi
" Phiền thật, sao cứ rơi mãi vậy. Chiếc váy này không có chỗ cất súng "
Lưu Ngọc Lễ đang lái xe thì liếc nhìn qua
" Sao em lại mang theo súng nữa vậy? Cảm thấy không an toàn vậy sao? "
" Bảo vệ anh mà, còn không cho em mang? "
Thái độ của anh trở nên không hài lòng
" Em không còn là vệ sĩ cho anh nữa, mấy việc như vậy cũng không cần làm. Từ nay đổi lại, anh bảo vệ em "
Thiên Ý cười hì hì rồi vuốt vai anh
" Bản năng thôi, vả lại nếu có bất trắc em còn có thể tiếp anh được một tay. Đừng giận nữa nhá, anh xem lông mài của anh dính chặt lại hết rồi "
" Hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/2508931/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.