Lữ Gia Duy theo bản năng ngoái đầu nhìn thân ảnh đang ngồi bên sofa, trong lòng bất giác ập đến nhiều cảm xúc khó tả, chiếc nhẫn bạc trên ngón tay kia bắt mắt lạ kỳ, cánh tay phải vô lực bỗng trở nên đau buốt run lên từng hồi khiến Hạnh Ái bên cạnh có thể dễ dàng cảm nhận, con bé nhíu mày
" Anh hai làm sao vậy? "
Dương Thiên Ý cũng đã nhận ra điều bất thường, cô hoàn toàn không trốn tránh mà ngẩng mặt đối đầu trực diện với con người kia, phát súng lần đó tuy bắn lên người A Lễ nhưng hơn bất kỳ ai cô chính là người đau đớn nhất, hôm cấp cứu đó cả người anh toàn là vết thương cô chỉ hận không thể nghiền nát gã đàn ông trước mặt mình để hắn sống không bằng chết.
Ánh mắt chết chóc của cô làm Lữ Gia Duy càng thêm chắc chắn vào nhận định của mình. Tuy nói kẻ ra tay giúp Lưu Ngọc Lễ ngày hôm đó thân thủ cực tốt, cũng là một tay thiện xạ chuẩn xác đến đáng sợ nhưng người nổi bật như vậy dù có điều tra cách mấy cũng không tra ra được chút tin tức gì, không ngờ hôm nay kẻ đó lại xuất hiện ngay trước mắt anh.
Thiên Ý thực hiện động tác rút súng, thao tác cực nhanh đến không nhìn rõ chỉ 1 giây sau đó nòng súng lạnh băng liền hướng về Lữ Gia Duy chỉ thiếu mỗi bước bóp cò để tiễn hắn lên đường. Gia Duy chỉ kịp kéo Hạnh Ái về sau, hoàn toàn đứng chắn trước con bé
Thời khắc này cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/2508802/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.