Ngày hôm sau, Khương Uyển bị một cơn đau từ lòng bàn tay truyền đến làm cho tỉnh giấc. Vừa mơ màng mở mắt, lại chỉ thấy đỉnh giường đã nhìn đến quen thuộc trong nửa tháng nay. Nàng đưa bàn tay trái ra, nơi lòng bàn tay hiển hiện một ấn ký hình giọt nước mờ nhạt. Lúc tỉnh lại lần đầu tiên tại nơi xa lạ này, nàng nhớ là khồng hề nhìn thấy nó. Hôm qua, nàng cũng bị cơn đau từ tay trái làm cho tỉnh, lúc nhìn thấy ấn ký này lần đầu nàng đã bất ngờ đến há hốc mồm mà nhìn chằm chằm vào nó hồi lâu.
Sau đó mơ hồ như nằm mộng phát hiện ý thức của bản thân đã đi vào trong một không gian toàn sương mù. Nàng cứ thế như bị lạc trong đó cho đến khi tỉnh lại thì đã thấy hai khuôn mặt vừa xa lạ, vừa quen thuộc đang lo lắng ghé vào nhìn mình. Lão bà còn đang dùng khăn chấm nước mắt, người phụ nữ đoan trang bên cạnh mắt cũng đỏ hoe.
Sau khi nghe hai người nói chuyện nàng cũng lờ mờ đoán được, có lẽ lúc ý thức của mình đang lạc trong không gian kia thì bên ngoài bản thân đã bị hôn mê. Bọn họ lại hiểu nhầm thành nàng tự sát rồi.
Khương Uyển chưa từng gặp qua hai người họ nhưng có một trí nhớ khác lại hiện lên trong đầu, nhắc nhở rằng hai người này chính là người thân thiết nhất của nàng.
Đã ở đây được nửa tháng, Khương Uyển đã xác định được một việc đó là hồn nàng xuyên qua rồi. Xuyên thành đại tiểu thư của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-giua-thoi-khong/2678031/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.