Khương Uyển bước vào Vũ Thư trai chỉ thấy Trần Văn, tùy tùng đi theo Khương Thần chạy ra tươi cười đón nàng đi vào.
- Đại tiểu thư người đến, ngũ thiếu gia đang ở sau viện nhắn tiểu thư đến thì cứ ra thẳng đó là được.
Khương Uyển gật đầu rồi theo trí nhớ của nguyên thân đi ra sau viện.
Đến nơi nàng nhìn thấy một thiếu niên đang rất không có hình tượng mà ngồi bệt xuống đất, dáng vẻ có chút nhếch nhác, chật vật. Có vẻ hắn đang rất chăm chú nên nàng bước đến hắn cũng không phát hiện.
Hình ảnh này rơi vào mắt Khương Uyển, khiến nàng nhất thời không thể nào liên hệ người này với hình tượng soái khí ngời ngời trong trí nhớ của nguyên thân được.
Khương Uyển gọi hắn một tiếng, lúc này hắn mới giật mình quay người lại, thấy người đến là nàng liền đứng dậy nhẻn miệng cười, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp. Đưa tay sờ đầu nàng cưng chiều nói.
- Muội đến rồi a, mấy tháng không gặp đã xinh đẹp hơn rồi. Đã khỏe hẳn chưa? Nhảy nhót được thế này thì chắc đã khỏe rồi a.
Khương Uyển ngơ ngác nhìn nụ cười này thầm nghĩ.
- So với tiểu thịt tươi lúc trước còn muốn đẹp hơn a.
Rồi tò mò liếc qua đằng sau hắn. Khương Thần hấy muội muội nhà mình đang nhìn xuống vật nhỏ hắn liền giải thích.
- Tiếu Tiếu đây là tiểu hồ ly lúc trước ta du ngoạn quaTuyền Châu gặp được. Ta đã mang theo nó mấy tháng nay, không ngờ trên đường về chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-giua-thoi-khong/2678016/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.