Khương thái úy đang bi ai đứng trong đám văn võ bá quan, ông hoàn toàn không muốn chấp nhận sự thật này, hoàn toàn không cảm thấy thánh chỉ này là anh minh. Nhưng vì để cho bản thân không có vẻ quá khác người nên cũng đành cất tiếng hô to theo đám đông.
Trong lòng ông lúc này đang ngập tràn sóng to gió lớn. Dù sao cả kinh thành chẳng ai lại giống như Khương gia, yêu thương nữ nhi còn hơn cả quyền thế, vậy nên làm sao có thể hiểu được nỗi khổ tâm của ông đây. Ông lén ngước lên nhìn về phía hoàng đế đang ngồi trên cao. Sở Kỳ như cảm nhận được bất giác cũng nhìn lại. Khương thái úy vội cúi đầu, sau lưng mồ hôi ướt đẫm. Lúc vừa rồi hoàng thượng nhìn qua, ánh mắt đó của hắn sắc bén như một con sói hung ác. Vẻ mặt không giận mà uy của kẻ đứng đầu thiện hạ.
Suy nghĩ của Khương thái úy lúc này lại rất đơn giản, con rể quý của ông từ Sở Hiên dịu dàng lại lễ độ, hiền lành giống như cừu non, thì giờ lại biến thành bộ dạng hung ác giống như một con sói của hoàng đế. Nghĩ thế nào Khương thái úy cũng cảm thấy mất mát cùng không cam lòng. Khuôn mặt đắc ý lúc trước bây giờ đã thay thế bằng vẻ mặt buồn bực lo lắng. Nhưng lúc này cũng không ai trong điện rảnh để ý đến ông. Sức hấp dẫn của vị trí thái tử quá lớn, hoàng đế đã nói tuyển tú tháng ba sắp tới sẽ mang đến một phúc tinh quan, đây là một bậc thang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-giua-thoi-khong/2677988/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.