Hoàng Triều quốc đã chính thức bước vào mùa xuân. Nắng đã chiếu sáng sau những ngày đông u ám khiến cảnh vật hiện lên một vẻ xanh mướt và êm đềm. Quang cảnh dịu dàng và ấm áp này thật khiến người ta dễ dàng quên đi phiền muộn.
Khương Uyển vừa ngủ dậy, vẫn lười biếng nằm lỳ trên giường. Lúc này nàng đang nhìn cảnh vật bên ngoài qua khung cửa sổ và suy nghĩ miên man như vậy đấy.
Ngủ một giấc tỉnh táo, nàng dậy vươn vai một cái liền gọi Đông Mai đến giúp chỉnh trang. Sau đó mặc một chiếc váy thêu hoa nhẹ nhàng tươi mới, cùng Tiêm Tiêm nhàn nhã đi đến Nhã Nam cư tìm đại phu nhân.
Sáng nay, nghe lời lão phu nhân nói với Từ thị khi về phải chỉ bảo nàng quy trình tuyển tú, nàng vẫn còn nhớ. Khương Uyển luôn làm người cẩn thận, dù sao thì biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Nàng không thể chủ quan nghĩ rằng đi tuyển tú chỉ để bị lược thẻ bài mà không có chuẩn bị, cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết được.
Đến Nhã Nam cư nha hoàn vừa trông thấy nàng liền vào thông báo. Khi nàng bước vào phòng, Từ thị ngồi trên ghế chủ vị mỉm cười gọi nàng đến bên cạnh. Lại gọi người lấy điểm tâm mà nàng thích ăn nhất đem ra. Khương Uyển nhẹ nhàng bước đến lúc này cũng đã để ý thấy có một phụ nhân xa lạ ngồi trong phòng. Từ thị nhìn theo ánh mắt của nàng liền giải thích.
- Đây là Trình vũ nương, là vũ nương đệ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-giua-thoi-khong/2677985/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.