Ngày tôi về nước, tuyết đầu mùa rơi trắng xóa mặt đất.
Kéo chiếc vali bước ra khỏi sân bay, tôi lập tức nhìn thấy một biển quảng cáo bên cạnh.
Trên đó là gương mặt trang điểm tinh xảo của Lâm Tửu.
Mấy năm nay, trong lúc tôi ở nước ngoài bận rộn thành lập công ty để chuẩn bị đối đầu với Lục Tâm Đình– người dần tiếp quản tập đoàn nhà họ Lục– thì anh ta cũng không hề rảnh rỗi.
Không được tuyển thẳng, phỏng vấn cũng thất bại, nhưng Lâm Tửu vẫn được anh ta tìm cách đưa vào Học viện Điện ảnh, rồi thành công bước chân vào làng giải trí.
Cô ta đúng thật là y hệt như trước kia.
Tôi cười khẩy, ngồi vào xe.
Xuyên qua dòng xe cộ bị phủ một lớp tuyết mỏng, chiếc xe đi thẳng đến công ty tôi.
Ba ngày sau là buổi đấu thầu– một sự kiện quan trọng khác.
Tôi và Tần Chỉ Lan vùi đầu làm việc suốt ba ngày liền, đảm bảo phương án được tối ưu hóa đến mức tốt nhất.
Tại buổi đấu thầu công khai, tôi không ngoài dự đoán mà giành được hợp đồng.
Khi tên công ty trúng thầu được công bố, tôi đứng dậy, vừa vặn đối diện ánh mắt kinh ngạc của Lục Tâm Đình.
“Em! Lục Tâm Hỉ!”
Tôi khẽ nhếch môi, cười nhẹ:
“Lâu rồi không gặp, anh trai.”
Khi sự kiện kết thúc, anh ta đuổi theo, chặn tôi lại ở hành lang, giọng nói không giấu nổi sự ngỡ ngàng:
“Lan Tâm là công ty của em sao?”
“Là em đã giấu Tần Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nguyet/3745300/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.