Năm ngày sau.
Tâm Ly ngồi trước giường bệnh của Thiên Hạo với bộ dạng già nua, thiếu sức sống, tóc tai không được gọn gàng, vẻ mặt phờ phạc không có hồn, ánh mắt đau thương nhìn vô định vào một hướng.
- Tiểu Nhi...mẹ ước gì mình có thể chết thay con. Yên Nhi con bé có làm gì sai đâu, tại sao lại đối xử với nó như thế...
Khi hay tin Yên Nhi đã bỏ mạng trong vụ nổ hôm ấy thì ai ai cũng đau buồn, tiếc thương cho cô. Người đau nhất vẫn là người ở lại. Đến nỗi con Bông nó cũng vì thế mà bỏ ăn bỏ uống mấy ngày nay, mặc cho mọi người có đến an ủi, chơi đùa thì nó cũng không quan tâm suốt ngày chỉ nằm trước cửa nhà chờ đợi cô chủ của nó quay trở về. Nhưng nó đâu biết rằng cô chủ nhỏ của nó đã sống mãi ở tuổi mười tám.
- Thiên Hạo...sao con vẫn chưa tỉnh? Lần này con bé nó bỏ chúng ta đi thật rồi...
Đã gần một tuần rồi mà Thiên Hạo vẫn nằm yên đấy, anh cứ như đang rơi vào một giấc ngủ ngàn thu, chưa có dấu hiệu muốn tỉnh giấc. Bác sĩ khám bệnh cho anh thì chẳng phát hiện vết thương nào trên cơ thể cả, đến nỗi trầy xước cũng chẳng không.
Cho dù không có tổn thương nào bên ngoài nhưng chính vì vết thương trong lòng quá lớn khiến anh không muốn mở mắt ra nhìn thế giới xung quanh, anh không dám đối diện với thực tại tàn khóc, anh không thể chấp nhận bản thân mình đã đánh mất Yên Nhi.
Đội gỡ bom của Dali cũng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-mot-tieu-diem-tam/863989/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.