- Ôm em.
Sau khi nghe anh giải thích rõ ràng thì Yên Nhi giữ im lặng không nói không rằng, chỉ dùng ánh mắt thăm dò nhìn chằm chằm vào Thiên Hạo. Rồi bỗng nhiên dang rộng hai cánh tay về phía anh đòi ôm ôm.
- Vậy em chịu tin anh rồi đúng không?
Thiên Hạo vẫn muốn xác nhận rằng cô đã hoàn toàn tin tưởng mình hay chưa rồi mới tính đến chuyện ôm cô vào lòng.
- Không...em tạm tin thôi.
Anh còn đang háo hức chờ đợi một cái gật đầu từ Yên Nhi thôi đấy, thế mà cô lại làm anh hụt hẫng không thôi.
- Vậy thì không ôm đâu!!
Thiên Hạo giả vờ giận dỗi xoay người rời đi không thèm nhìn lại nhưng trong thâm tâm anh đang gào thét dữ dội chờ đợi cô níu kéo mình trở về.1
- Em không định giữ anh lại à?
Nhưng chờ hoài, chờ mãi cố gắng đi nhín nhín bước chân để không nhanh ra đến cửa vậy mà Yên Nhi vẫn chưa có động tĩnh gì, làm anh phải đích thân ngoảnh đầu hỏi cô.
- Em giữ anh làm gì? À...cái này cho em đúng chứ?
Yên Nhu thản nhiên nhún vai rồi chỉ tay vào bát cháo trên bàn, sau đó chưa kịp đợi anh trả lời thì cô đã bê nó lên múc từng muỗng bỏ vào bụng rồi. Giống như chỉ hỏi cho có lệ chứ không cần anh đồng ý cho ăn hay là không.
- Em không yêu anh à?
Bộ dạng khi nói ra câu đó của Thiên Hạo hết sức là trẻ con, anh phồng má dậm mạnh chân xuống sàn nhà làm Yên Nhi đang ăn mà muốn sặc cháo luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-mot-tieu-diem-tam/863980/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.