Rầmm.
- Giám đốc tôi tới cứu anh rồi đây!! Có chuyện gì chúng ta cứ từ từ nói. Nhà tôi nhỏ lắm anh đừng có làm vậy mà!!
Mạnh Nam từ bên ngoài hừng hực khí thế đạp cửa xông vào. Ai ngờ của lại không khoá làm cho anh ta xém tí nữa thì dùng mặt tiếp đất rồi.
- Nói nhiều, còn không mau kéo cô ta ra khỏi người tôi!!
Anh sắp bị mụ Vân Anh hiếp đến nơi rồi này mà Mạnh Nam cứ đứng ngoài cửa lải nhải mãi thôi. Thiên Hạo phải lên giọng rống to hết sức để hối thúc anh ta.1
- Con mụ này, sao lại leo lên người của giám đốc tôi vậy hả, cút cút ra.
Mạnh Nam cuối cùng cũng vào đến được chỗ của Thiên Hạo rồi. Có người đến cứu anh mừng rớt cả nước mắt.
Mạnh Nam nhanh chóng cặp nách Vân Anh kéo cô ta lên cao rồi chẳng hề thương tiếc mà quẳng mạnh ra ngoài kia như vứt một món đồ.
- Phùuu...Hên quá, giám đốc vẫn còn quần áo trên người, nếu không thì toi mình mất.
Anh ta quan sát Thiên Hạo một lượt, phần trên thì áo đã bị mở banh cúc nhưng vẫn may bên dưới vẫn chưa bị làm sao cả. Cô ta chỉ vừa mới cởi thắt lưng và khoá kéo quần của anh mà thôi.
- Đáng ghét, không phải anh đã đi rồi sao?
Vân Anh phải tiếp đất bằng xương cốt làm cô ta đau điếng hết cả người. Không biết có bị gãy mất cái xương nào không nhưng cái lưng của cô ta thì có vấn đề rồi đấy.
- Nhiều chuyện quá, tôi đi hay không thì có liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-mot-tieu-diem-tam/863977/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.