Sáng hôm sau.
- Yên Nhi, Yên Nhi... mười giờ sáng rồi cậu mau dậy đi.
Đêm qua ngủ muộn quá nên đến tận mười giờ sáng hôm sau, khi mặt trời đã lên tới mông thì Yên Nhi vẫn chưa chịu tỉnh lại. Phải đợi Nhu Linh xách mông đến tặn phòng kêu réo.
- Đừng lay nữa...tớ dậy rồi, dậy rồi nè.
Yên Nhi đột nhiên bừng tỉnh. Cô bây giờ mới sực nhớ ra đây không phải là Lý Gia, không phải là nhà cô. Đến ở nhờ nhà người ta mà lỡ ngủ quá trớn đến tận bây giờ mới dậy thì hơi không phải phép cho lắm.
- Linh Linh... giờ tớ phải làm sao đây? Ba mẹ cậu có quánh giá tớ không? Bình thường mình dậy sớm lắm, chỉ là...chỉ là tối qua...
Nhìn dáng vẻ hớt ha hớt hải của Yên Nhi mà Nhu Linh bật cười. Ba mẹ Nhu Linh khá dễ tính, không quan trọng quá mấy việc này. Con gái muốn ngủ đến bao giờ thì ngủ.
- Yên Nhi, hôm qua... lúc cậu chạy đi thì Thiên Hạo anh ấy đột nhiên bất tỉnh ngay sau đó. Hiện tại đang nằm ở bệnh viện Maxim.
Yên Nhi chau mày khi nghe thấy Nhu Linh nhắc đến Thiên Hạo. Mới vừa quên được anh vài phút thì lại nghe thấy cái tên đấy. Trong lòng hơi khó chịu, cô có chút lo lắng cho người đàn ông ấy, nhưng cũng có đôi chút ghét bỏ anh ta.
- Cậu đừng cáu...tớ chỉ thông báo cho cậu biết thôi. Nếu cậu không thích thì mình sẽ không nhắc đến nữa.
Sợ Yên Nhi sẽ tức giận với mình liền vội vàng giải thích. Ý của cô ấy thật sự chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-mot-tieu-diem-tam/863952/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.