Hôm nay là ngày chôn cất bà ngoại của Yên Nhi, nhờ có Tâm Ly trợ giúp, tang lễ của bà ngoại cô cũng được chỉnh chu hơn nhiều.
Nhìn bà ngoại được mọi người chuẩn bị đưa xuống chiếc hố đã được đào sẵn. Đôi mắt đã cạn nước mắt lại bắt đầu đỏ hoe, nhưng đã không còn giọt nước mắt nào để rơi nữa rồi. Họ khiêng chiếc quan tài của ngoại lại trước mặt cô bé lần cuối. Yên Nhi đặt tay lên quan tài, nói những lời tạm biệt với bà.
- Đông nay trời đừng lạnh nhé! Bà em nằm dưới đó lạnh chắc sẽ lạnh lắm.... Nhưng em, không thể ôm bà ngoại được nữa rồi....mãi mãi không thể ôm được nữa.
Bà ngoại thật lớn, lớn đến nỗi có thể lấp đầy toàn bộ tuổi thơ của cô bé, bà ngoại rất nhỏ, nhỏ đến mức một chiếc hộp cũng vừa!
Tâm Ly đứng sau cô bé, Yên Nhi vừa dứt lời đã quay người nhào vào lòng bà khóc tức tưởi. Cô bé rõ ràng là rất ngoan nhưng sao phải chịu số phận bất hạnh như thế này. Ông trời đã lấy mất ba mẹ của cô, bây giờ lại nhẫn tâm mang cả bà nội của cô lên trên đấy. Để lại cô một mình giữa thế giới rộng lớn này.
- Tiểu Nhi ngoan, vẫn còn cô ở đây mà. Từ bây giờ cô sẽ là mẹ của con được chứ?
Tâm Ly ngồi xuống trước mặt cô bé, dịu dàng lau đi những vệt nước mắt lấm lem trên khuôn mặt. Bà không biết an ủi Yên Nhi thế nào. Thật khó chấp nhận, hình bóng thân thương đó. Một ngày biến mất hoá thành những vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-mot-tieu-diem-tam/863899/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.