Chương trước
Chương sau


*********************************


Để tránh Đế Vân Hi thay đổi ý định, Lăng Tư Kỳ lập tức đứng dậy và cúi chào anh ta một lần, hai lần, ba lần.
Đế Vân Hi: …
Tại sao anh ta lại có cảm giác mình là một bức tượng gì đó thế nhỉ?
“Cảm ơn anh, thật sự vô cùng cảm ơn anh. Tôi không biết phải 0báo đáp anh như thế nào. Đúng là tôi đã mắc sai
lầm, chỉ cần anh lên tiếng, chỉ cần tôi có thể làm được thì tôi nhất định sẽ làm”
1Đế Vân Hi nghiêm túc nói: “Đúng là có việc cần cô làm”
“Chuyện gì vậy? Chỉ cần không trái đạo đức và pháp luật thì tôi đều làm đượ2c.”
“Trong nhà cô chỉ có một chiếc giường thôi đúng không?”
“Hả?” Lăng Tư Kỳ bối rối, không hiểu tại sao Đế Vân Hi lại hỏi6 mình câu này.
“Tôi sẽ báo trợ lý đặc biệt mua giường cho tôi, đến lúc đó phiền cô mở cửa, không thì không chuyển đồ gia dụng
vào 9được.”
Thấy Lăng Tư Kỳ đang ngây ngốc nhìn mình, Đế Vân Hi như thể nhìn thấy mấy cái lò xo bung ra trên tóc cô. Anh
ta cười hỏi: “Sao thế? Có khó khăn gì không?”
“Không… không phải..” Lăng Tư Kỳ đè tâm trạng đang hỗn loạn của mình lại, hỏi: “Tại sao… tại sao anh lại chuyển
giường đến nhà tôi?”
“Không phải chúng ta đều đã hứa với Tiểu Thần rồi sao? Từ nay về sau, thằng bé sẽ sống cùng bố mẹ, suốt đời
không bao giờ xa cách”
“Nhưng… đó không phải là biện pháp tạm thời thôi sao?”
Đế Vân Hi nhìn Lăng Tư Kỳ: “Thế là cô lừa thằng bé à?”
“Tôi..” Lăng Tư Kỳ không biết phải nói gì.
“Cô có từng nghĩ đến cảm nhận của thằng bé sau khi biết thực ra cô chỉ đang lừa nó thôi không?”
Lăng Tư Kỳ: …
“Tiểu Thần rất hiểu chuyện ngoan ngoãn, bình thường thằng bé không phải là một đứa trẻ vui mừng lộ rõ trên mặt,
nhưng cô xem, khi thằng bé biết mình không chỉ có mẹ mà còn có cả bố, có cô có dượng, có ông bà nội, còn có cả
mấy người chú nữa, thằng bé đã vui thế nào?
Lăng Tư Kỳ. …
“Tuy rằng chúng ta không phải là vợ chồng thật sự, nhưng tôi cũng không có vợ, thậm chí còn không có bạn gái,
cho nên vì con trai, tôi bằng lòng giúp cô tiếp tục che giấu lời nói dối mà cô đã nói với thằng bé”
Lăng Tư Kỳ: …!!!
Không đúng, cô chỉ nói với Tiểu Thần rằng bố thằng bé đã chết khi làm nhiệm vụ. Lời nói dối của cô có thể nói là
làm một mẻ, khỏe suốt đời.
Bây giờ anh ta đến, đột nhiên xuất hiện trước mặt con trai, sau đó nói với con trai là mình chưa chết.
Rõ ràng là anh ta phá nát lời nói dối của cô, sao giờ lại nói là anh ta bằng lòng che giấu lời nói dối của cô chứ? Lẽ
nào không phải là bây giờ cô đang phải đối mặt với việc che giấu lời nói dối của anh ta sao?
Cái bản lĩnh quật ngược lại này có phải hơi quá đáng rồi không?


Lăng Tư Kỳ liếc nhìn Đế Vân Hi,mặc dù trong lòng đầy phàn nàn nhưng cô cũng không dám nói ra.
Nhìn ánh mắt đang giận đùng đùng,dám giận lại không dám nói của Lăng Tư Kỳ,Đế Vân Hi biết rõýđồ của mình đã bị cô kịp thời
nhìn thấu rồi.Anh ta rất tán thưởng cô gái thông minh lanh lợi này.
Thảo nào con trai anh ta lại thông minh thể.
Đế Vân Hi nói:“Nếu có thể thì phiền cô đến lúc đó mở cửa cho trợ lý đặc biệt của tôi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.