Chương trước
Chương sau
Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!


*********************************


Trình Thục Ngọc cảm thấy đầu óc mình mụ mẫm hẳn đi, dường như trời đất đang xoay chuyển trước mặt bà ta.
Cuối cùng bà ta cũng hiểu vì3 sao nhà họ Đế không đích thân đến gây hấn với bà ta.
Đối với những nhà đại gia hàng đầu như thế, gây hấn với bà ta thì rớt giá quá.1
Báo thù, đương nhiên là bọn họ sẽ báo. Nhưng bọn họ sẽ không đến gây chuyện trực tiếp, sẽ không đến cãi cọ, la
hét ầm ĩ như bà ta. 9Bọn họ chỉ cần nhích ngón tay là có thể hủy hoại cả cuộc đời của con gái bà ta một cách dễ
dàng.
Lúc này Cảnh Lạc đã không còn chút 3sức lực nào nữa. Cô ta vừa đau vừa mệt, kiệt sức nằm bò trên bàn.
“Tiểu Lạc, con sao rồi? Con đau ở đâu?”
Cảnh Lạc nghĩ đến 8cuộc sống khốn khổ của mình, bắt đầu rơi nước mắt như mưa, hoàn toàn không để ý đến Trình
Thục Ngọc.
Lần này có lẽ Bạch Đồ thỏa mãn rồi nên đem Cảnh Lạc lên phòng khách rồi không ngó ngàng đến cô ta nữa, đi lên
tầng.
Hắn ta cũng không hạn thời gian nói chuyện với họ.
“Bà Bạch, cho dù thế nào thì Tiểu Lạc cũng là con gái của tôi, hai mẹ con chúng tôi có vài lời riêng cần nói, bà có thể
tránh đi một lát không?”
Bà Bạch rất phối hợp: “Bên cạnh có một phòng đó thôi? Mời”
Trình Thục Ngọc đỡ Cảnh Lạc sang căn phòng bên cạnh, vừa định lên tiếng thì bị Cảnh Lạc hằn học lườm, đánh
mắt với bà ta.
Trình Thục Ngọc hiểu ý, lập tức kiểm tra xem trong phòng có máy quay hay không.
Căn phòng hầu như trống rỗng, không để bất cứ thứ gì, chỉ có một chiếc bàn và một chiếc sofa đôi. Sau khi chắc
chắn không có mấy thứ linh tinh như camera, Cảnh Lạc lên tiếng trước.
“Mẹ, mẹ nghĩ cách cứu con ra đi. Bạch Đồ là tên biến thái, con sẽ chết trong tay hắn ta mất. Hu hu hu…” Mới nói
được một câu, Cảnh Lạc đã khóc thành tiếng.
“Ừ ừ, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ cứu con ra. Ban nãy nó nói loại thuốc đó rất hiếm, nước Z không có. Thể con có
biết loại thuốc đó tên là gì không? Chỉ cần con nói cho mẹ biết, mẹ sẽ bảo chị con nghĩ cách”
Nghe nhắc đến Đế An Nhiên, ánh mắt Cảnh Lạc lộ vẻ hận thù sâu sắc. Nhưng nghĩ đến việc mẹ cô ta muốn Đế An
Nhiên nghĩ cách, cô ta không còn tức giận như vậy nữa.
“Con không biết, mẹ bảo chị ấy điều tra camera giám sát của quán bar U2 tối hôm con với Bạch Đồ đăng ký ấy,
hoặc là tìm đứa bạn học hồi cấp hai của con tên là Trương Cảnh Nghiệp. Tuy nó chỉ là chân tay nhưng chỉ cần tìm
được nó là sẽ biết con bị tiêm loại thuốc gì?
Trình Thục Ngọc vội vàng gật đầu: “Được được, mẹ sẽ nhờ chị con làm giúp. Con yên tâm đi Tiểu Lạc, chị con giỏi
lắm, hơn nữa nó là chị ruột của con, chắc chắn nói sẽ giúp con thôi.”


Thấy Cảnh Lạc không nói gì, Trình Thục Ngọc tưởng cô ta tinh thần bất ổn, hoàn toàn không hề biết sự oán hận trong lòng Cảnh Lạc
đối với Đế An Nhiên, thế nên sau khi nói tốt về Đế An Nhiên, bà ta bèn đi vào chủ đề chính.
“Tiểu Lạc, đây là giấy tờ công chứng, con chỉ cần ký tên vào đây, sau đó mẹ sẽ quay một đoạn video cho con, như vậy mảnh đất mà
chúng ta mua có thể giao cho chị con phát triển hộ”
Cảnh Lạc nghe Trình Thục Ngọc nói với mình rằng mảnh đất này mà giao cho Đế An Nhiên, cô ta sẽ xử lý như thế nào, nếu chỉ dựa
vào hai mẹ con Trình Thục Ngọc thì mảnh đất này chỉ có thể bán đi mà thôi, cho dù kiếm được một tỷ thì vẫn phải trả rất nhiều tiền
cho bên vay nặng lãi.
Bởi vì bây giờ không còn dễ lừa Cảnh Thiên nữa, nếu chỉ dựa vào bản thân, họ không thể kiếm được nhiều lợi ích hơn. Thế nên giao
mảnh đất này cho Đế An Nhiên, cô ta sẽ giúp họ phát triển mảnh đất này, chờ đến khi nhà xây dựng xong, đất kiếm được gấp đôi, nhà
cũng có thể kiếm được gấp đôi, chỉ lời không lỗ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.