Chương trước
Chương sau
Vì thế Đế An Nhiên tin rằng chỉ cần nói chuyện này với chủ Quỷ thì cho dù thủ đoạn của Cảnh Thiên có cao minh
cỡ nào, bướ3c vào nhà họ khoa trương bao nhiêu đến lúc đi ra sẽ thảm hại bấy nhiêu.
Không ai động vào miếng phô mai của cô t1a rồi mà còn có thể rút lui nguyên vẹn.
Gọi điện thoại xong, Đế An Nhiên không tức giận nữa, cô ta đi ra ngoài, 9tùy tiện gọi một người giúp việc và nói:
“Đi vào thu dọn đồ đạc bên trong đi.”
Người giúp việc đó vừa ra khỏi ph3òng của cậu chủ, đương nhiên cũng rõ ràng thái độ của các cậu chủ đối với cô
chủ này. Cô ta không phải là người giúp việ8c trong nhà cũ của nhà họ Đế tại Châu Để nên đương nhiên sẽ không
nghe lời Đế An Nhiên.
“Cô An Nhiên đúng không? Vừa rồi các cậu chủ đã dặn dò rồi, việc do cô gây ra thì cô phải tự xử lý, chúng tôi
không ai được giúp. Cô nên nhanh lên một chút đi, ông bà chủ sắp quay lại rồi.” Nghe thấy nửa câu trước, Đế An
Nhiên tức giận đến mức suýt nữa muốn tát cô ta, nhưng khi nghe tin bố mẹ sắp về rồi, Đế An Nhiên cảm thấy cuối
cùng mình cũng nhìn thấy được một tia hy vọng.
Cảnh Thiên theo bố mẹ đến Lam Cảnh Loan. Đứng ở cổng khu dân cư, cô hơi ngơ ngác.
“Hai người sống ở đây à?”
Lúc này Tạ Thanh Nghiên mới nhớ ra rằng đây là nơi con gái đã sống trước đây, đầy ắp những kỷ niệm đau buồn,
bà nói ngay lập tức: “Chúng ta sẽ chuyển nhà sớm thôi. Mấy ngày trước sống ở đây là vì muốn nhìn xem cặp vợ
chồng nhà họ Cảnh kia định làm gì. Hai tên khốn đó và Cảnh Lạc kia bình thường ở nhà cũng không ít lần nói xấu
con.”
Đế Tịnh Hiên lặng lẽ giật nhẹ góc áo của bà xã.
Ông cảm thấy bà xã nói quá nhiều rồi.
Con gái đã sống một cuộc sống tích cực vươn lên trong môi trường khó khăn như thế, họ không nên bày mặt tôi
xấu xa trước mặt con gái. Con gái là thiên sứ, ác quỷ cứ để họ làm.
Tạ Thanh Nghiên bị chồng đẩy một cái, cũng lập tức phản ứng lại mình đã nói lời không nên nói. Bà vội vàng cười
nói: “Cái gì nhỉ… Thiên Thiên con đừng nghĩ nhiều nhé, thực ra bố mẹ cũng chỉ nghĩ là họ chắc chắn đã trộm con
gái, cho nên mới âm thầm đặt thiết bị nghe lén ở nhà họ, muốn lấy được tội chứng của họ.”
Cảnh Thiên mỉm cười nhìn sự tương tác của bố mẹ mình, cô cảm thấy cặp vợ chồng này thực sự rất đáng yêu và hài
hước vô cùng xứng đôi


“Vâng vâng, con biết, họ vô cùng xảo quyệt, hơn nữa còn thích đứng trên đỉnh cao đạo đức để công kích người
khác. Bố mẹ làm đúng, nếu không làm như vậy thì hoàn toàn đừng nghĩ đến việc có được tin tức hữu dụng nào từ
cái mồm chuyên nói dối của họ.”
Được con gái khẳng định, hai vợ chồng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của bố mẹ, Cảnh Thiên sờ mũi.
Cô cảm thấy mình không tỏ ra ngây thơ trước mặt bố mẹ mà, sao bố mẹ lại căng thẳng như vậy?
Nhưng cô lại không biết, sau khi thân phận giáo sư J của cô bị tiết lộ, cô không chỉ là một cô bé trong sáng và sạch
sẽ trong lòng bố mẹ nữa, mà còn thánh khiết! Là loại mang vầng hào quang của một thiên thần.
“Thiên Thiên, con có thù oán với Đế An Nhiên sao?”
“???”
Cảnh Thiên còn đang suy nghĩ mình có thù gì với Đế An Nhiên, Tạ Thanh Nghiên đã lên tiếng:


“Này, ông xã, Thiên Thiên nhà chúng ta ngoan như vậy, tốt như vậy, lại không ghi thù, con bé phải chịu thiệt vì Đế An Nhiên thì phải
làm sao?”
“Mình yên tâm, có tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không để Thiên Thiên nhà chúng ta phải chịu chút thiệt thòi nào đâu.”
Tạ Thanh Nghiên gật đầu: “Ừ. Vậy mình nhất định phải bảo vệ tốt Thiên Thiên, không được để con bé phải chịu thiệt thòi, càng
không thể để con bé chịu ấm ức.”
Cành Thiên: Cô làm sao chứ???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.