Chương trước
Chương sau
Mà phòng VIP 8888 ngày hôm qua cũng là anh ba của cô ta đặt cho, cho nên lúc này nghe thấy anh ba nói đến
Thiên Thiên, đương nhiên là Đế An Nhiên 3phản ứng lại rồi. Không đợi Đế Vân Mặc trả lời, Đế An Nhiên đã hét
lớn: “Cảnh Thiên Cảnh Thiên Cảnh Thiên! Con hát đó rốt cuộc đã bỏ bùa mê thuốc1 lá gì mấy người vậy? Cái gì
cũng đều là Cảnh Thiên! Cô ta chẳng qua chỉ
là…”
“Bốp!”
Đế An Nhiên vừa bật chế độ chửi bớ9i thì giọng nói đột ngột dừng lại. Cô ta kinh ngạc nhìn Đế Vân Tiêu, trong mắt
tràn đầy vẻ không thể tin được.
“Anh đánh em?”
“Bố3p!”
Lại một cái tát nữa.
Cái tát này là của Đế Vân Mặc.
“Em nói ai là con hát hả? Sao mồm miệng em lại độc địa như vậy? A8nh hai cũng đóng phim, còn là ảnh đế, ý em là
anh hai cũng là con hát à? Em đang sỉ nhục ai vậy? Rốt cuộc em cao quý đến mức nào mà có thể tùy tiện bình phẩm
người khác ở đây?”
Đế An Nhiên bị hai anh trai tát liên tiếp hai cái, đã sững sờ từ lâu.
Khi trên mặt truyền đến cơn đau bỏng rát, sự ấm ức và nhục nhã dâng lên trong lòng cô ta.
Nhưng đối mặt với hai người anh trai của mình, Đế An Nhiên lại không có cách nào cả.
Các anh trai giàu hơn cô ta, quyền thế và có địa vị xã hội hơn cô ta. Nếu cô ta tiếp tục cố đối đầu với đối phương thì
chắc chắn sẽ phải chịu thiệt thòi.
Không còn cách nào khác, Đế An Nhiên chỉ có thể thút thít bỏ chạy.
Đế Vân Tiêu và Đế Vân Mặc đều không quan tâm đến cô ta, nếu không phải vì cô ta có quan hệ huyết thống với
bọn họ thì chắc bây giờ họ đã có thể đuổi cô ta ra khỏi nhà rồi.
Đế An Nhiên tức giận lao lên tầng, đẩy cửa căn phòng nhìn từ dưới tầng có thể quan sát phong cảnh 270 độ ở cuối


hành lang ra.
Vừa đẩy cửa bước vào, cô ta nhìn thấy khắp căn phòng được trang trí hoa lệ.
Mặc dù toàn bộ căn phòng có tông màu tro xám nhưng những thứ bên trong vừa nhìn là biết được bố trí cho con
gái.
Nghĩ đến vừa rồi lúc ở bên dưới anh ba nói đèn này là cho Cảnh Thiên, Đế An Nhiên lập tức phản ứng lại.
Đây là phòng của Cảnh Thiên!!!
Cô chủ của nhà họ Đế như cô ta còn chẳng có một căn phòng, người nhà của cô ta lại bài trí một căn phòng hoa lệ
như vậy cho một người phụ nữ xa lạ có móc tám cái sào cũng không đến được.
Căn phòng này đơn giản nhưng mọi thứ đều tốt nhất và đắt tiền nhất.
Đế An Nhiên phẫn nộ kiểm tra trong phòng Cảnh Thiên, càng nhìn càng tức.
Chẳng trách quản gia Lục nói không có phòng của cô ta nữa, chắc là một mình Cảnh Thiên chiếm hết mấy phòng
liền!
Phòng ngủ này vừa nhìn đã biết là ba căn phòng thông với nhau. Cộng thêm phòng ngủ của bố mẹ, phòng làm
việc, còn cả phòng ngủ và phòng làm việc của ba anh trai, làm gì còn phòng của cô ta nữa?
Đế An Nhiên đi tới cuối phòng, có một góc rẽ ở đây, bên trong góc, một nửa căn phòng là quần áo mua cho Cảnh
Thiên, trên bàn còn đặt đủ loại trang sức thương hiệu đẳng cấp số một thế giới.


Lúc này, mắt Đế An Nhiên đã đỏ hoe.
Dựa vào cái gì?
Cảnh Thiên chi là một con hát mà thôi, một con à bám được vào đại gia, dựa vào cái gì mà có thể bước vào nhà họ Đế của cô ta và có
được nhiều thứ tốt như vậy?
Cô ta đường đường là cô chủ của nhà họ Đế mà lại không bằng một con gà bên ngoài!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.