Tuy một chuyến chuyên cơ cũng không tốn bao nhiêu tiền, nhưng bà không muốn để con bé đó có cảm giác hơn
người, thế nên bảo quản gia từ chối yêu3 cầu của cô ta.
Quản gia nói Đế An Nhiên rất tức giận, một mình đùng đùng bỏ đi. Người bên cạnh thấy cô ta đã đặt vé máy bay
lúc mười m1ột giờ sáng.
Bây giờ mới tám giờ, thế…
Hồng Lục mỉm cười: “Là cô Đế Cảnh Thiên”
Tạ Thanh Nghiên sững sờ rồi mừng rỡ, 9mặt cười tươi như hoa.
“Thiên Thiên à? Con bé nói với cô về thân phận của con bé rồi à? Là con bé chủ động nói với cô hả? Thế thì chắc
3chắn là hai người thân nhau lắm nhỉ?” Bé con của bà đã biết thân phận của mình từ lâu lắm rồi nhưng chưa bao
giờ nói với bất kỳ ai, cũng luôn h8ờ hững vừa đủ khi tiếp xúc với bà. Tuy đã nhận con gái nhưng Tạ Thanh Nghiên
luôn chìm trong cảm giác không chân thực như đi trong sương mù.
Đây là lần đầu tiên con gái chủ động nhắc đến thân phận của mình với người ngoài. Không chỉ Tạ Thanh Nghiên,
đến Đế Tịnh Hiên cũng cảm thấy rất vui.
Hồng Lục mỉm cười, gật đầu: “Vâng, tôi rất thân với chị Thiên, thế nên chị ấy đã nói với tôi rồi.”
“Chị Thiên?”
Đế Tịnh Hiên không nhịn được mà lặp lại từ này.
Nếu nhớ không nhầm thì đáng lẽ Hồng Lục phải lớn tuổi hơn con gái ông nhiều lắm chứ?
Hồng Lục cười: “Chị Thiên xứng đáng với cách xưng hô này. Chị ấy đã chờ mọi người ở bên trong rồi, mời hai bác
đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572780/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.