Chương trước
Chương sau
Phía sau Đế Vân Hi là một nhóm quản lý cấp cao của khách sạn Để Hoàng đang ngoan ngoãn run rẩy đi theo.
Cảnh Thiên trông thấy Đế 3Vân Hi bèn định gọi anh Để theo bản năng, nhưng cô nghĩ mình đã nhận bố mẹ, còn
nhận cả ông “anh ba” kia rồi, tuy hôm đó Đế Vân Hi không1 có mặt nhưng… nếu cô lại gọi người ta là anh Đế,
không biết người ta có thấy không vui hay không.
Tuy Đế Vân Hi đang cười như9ng anh ta cảm thấy nụ cười của mình dần cứng lại, trong lòng vô cùng căng thẳng.
Nếu em gái yêu thực sự gọi anh ta là “anh Để” đầy lịch 3sự, đừng nói đến chuyện không vui, anh ta nghĩ mình có
thể phát bệnh tim đột ngột mà lăn ra chết luôn. Nhưng anh ta đã đi từ ngoài cửa đ8ến trước mặt Cảnh Thiên rồi, em
gái vẫn chỉ nhìn anh ta, không hề chào hỏi.
Cô có hé miệng một lần nhưng không hề gọi thành tiếng.
Để Vân Hi lập tức trở nên ấm ức.
Dù gì thì anh ta cũng là người gặp em gái thứ hai, chỉ sau con cẩu Đế Vân Tiêu kia. Anh ta nghĩ với hai lần gặp
nhau trước đó, kiểu gì cũng sẽ hơn con cẩu Đế Vân Mặc chứ.
Vậy mà…
Em gái của anh ta lại gọi con cẩu Đế Vân Mặc kia là anh ba, còn anh ta là anh cả lại lỡ mất. Tất cả đều là lỗi của bố
mẹ.
Khi Đế Vân Hi biết bố mẹ dẫn theo thằng ba đi nhận em gái khi anh ta không ở thành phố H, anh ta cảm thấy rất
bứt rứt.
Thế nên hôm nay, sau khi biết em gái đặt phòng khách sạn qua Đế Vân Mặc, anh ta lập tức đến đây.
“Em… em vẫn chưa chào anh”
Thấy Cảnh Thiên chớp đôi mắt hoa đào lấp lánh nước, mãi vẫn chẳng nói gì, Đế Vân Hi sốt ruột.
Dáng vẻ Đế Vân Hi gần như muốn vẫy đuôi với Cảnh Thiên khiến tất cả quản lý cấp cao đều kinh ngạc.
Họ lũ lượt nhìn về phía Cảnh Thiên, muốn biết rốt cuộc cô gái này là ai.
Chẳng lẽ vị này chính là mợ chủ tương lai?
“Anh cả”
Ban đầu còn không thốt nối thành lời, nhưng khi thấy dáng vẻ mong ngóng của Đế Vân Hi, Cảnh Thiên không còn


áp lực tâm lý nữa.
Người nhà họ Để đều đối xử với cô rất tốt.
Nên người anh này, cô đồng ý nhận.
Nghe được tiếng “anh cả” mỏi mắt chờ mong, Đế Vân Hi cảm thấy cuộc đời này của mình hoàn hảo rồi.
Hình tượng ôn hòa giả tạo với người ta, lúc này lại càng thêm ôn hòa dịu dàng.
Trong sự kinh ngạc và choáng váng của các nhân viên vì tưởng mình nghe nhầm, Để Vân Hi từ từ vươn tay ra, vuốt
mái tóc mềm mượt của em gái.
Đó là chỗ mà anh ta luôn rất muốn thò tay đến sau khi biết em gái ruột của mình.
Bây giờ, cuối cùng cũng sờ được rồi.
Sự vuốt ve vô cùng dịu dàng đó, trong mắt mọi người xung quanh đã trở thành chiếu xoa đầu ngọt ngào đến bùng
cháy.
Chưa bao giờ thấy giám đốc điều hành dịu dàng như vậy, các nhân viên vô cùng tò mò về thân phận của Cảnh
Thiên.
Anh cả?
Chắc không phải anh ruột đâu chứ? Bởi vì cô chủ nhà họ Để là Đế An Nhiên rồi.
Nhưng…
Nhìn biểu cảm và khuôn mặt Cảnh Thiên có vài phần tương tự với Đế Vân Hi, cùng với ánh mắt không chứa bất cứ
ham muốn nào của hai người khi nhìn nhau, một quản lý cấp cao cuối cùng cũng kinh ngạc nhận ra rằng, cô diễn
viên tên Cảnh Thiên này, có vẻ rất có khả năng là cô chủ nhà họ Đế thực sự.
“Ngoan”


Trong mắt Đế Vân Hi chan chứa sự dịu dàng.
“Em muốn mách tội ai? Để An Nhiên phải không?”
Cánh Thiên: … Thực ra cô không định mách gì cả, bởi vì chỉ có cô biết rằng, cho dù không nhận bố mẹ họ Đế thì Đế An Nhiên cũng
không thể làm gì nồi cô.
Bởi vì… vẫn còn Chiến Lệ Xuyên nữa mà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.