Chương trước
Chương sau
Sếp ơi, vì đội Shadow đã thua hơn 30 điểm trong bốn trận đầu rồi, trận thứ năm thì Tề Thịnh còn không tham gia
đấu, thế nên chúng tôi mớ3i về luôn. Làm sao bọn họ lại thắng được?”
“Làm sao thắng thì các anh không biết tự đi mà xem à? Chẳng lẽ còn bắt tôi phân tích1 cho các anh? Đồ ăn hại!”
“Vâng. Xin lỗi sếp. Tôi đã cho trợ lý ở lại quay toàn bộ trận đấu, sau khi về, tôi sẽ cho các thành v9iên nghiên cứu
thật kỹ về cách đánh của đội Shadow. Sếp yên tâm, với vết thương ở tay Tề Thịnh thì chắc chắn anh ta không thể
tham gia 3giải đấu quốc tế được. Chức quán quân chỉ có thể là của chúng ta thôi” Để An Nhiên ở đầu bên kia nghe
huấn luyện viên đảm bảo như vậy, 8cục tức trong lòng mới từ từ nguội đi.
“Các anh không được khinh địch, Tề Thịnh không phải người dễ dàng chịu thua đầu”
“Vâng, tôi biết mà sếp. Nhưng sếp cũng phải tin vào chúng tôi chứ. Đội chúng ta chưa xét đến Ngô Cực và Đỗ
Huyền, chỉ cần thành viên chủ lực thôi, ai mà chẳng đủ năng lực để làm đội trưởng? Đội Brilliant chúng ta đã là đội
mạnh nhất nước Z rồi”
“Tôi bỏ ra bao nhiêu tiền như thế, đặt nhiều hi vọng vào các anh như thế, tốt nhất là các anh đừng làm tôi thất vọng,
nếu không thì các anh không thể gánh vác nổi hậu quả đầu” Để An Nhiên lạnh lùng.
Huấn luyện viên bỗng thấy lưng mình ướt đẫm mồ hôi.
“Vâng, sếp yên tâm, chắc chắn chúng tôi sẽ không thua”
Các thành viên của đội Brilliant nghe huấn luyện viên nói xong, đồng loạt mở điện thoại của mình ra. Sau khi xem
kết quả trận đấu, sắc mặt của mọi người đều xấu đi.
Tâm trạng vui vẻ chuẩn bị đi ăn đã vơi đi quá nửa.
“Được rồi, cứ vậy đi. Nhớ lời hứa của các anh, nếu có thể giành được chức quán quân toàn quốc, thậm chí có thể
giành được thứ hạng trong giải đấu quốc tế, Để An Nhiên tôi chắc chắn sẽ không bạc đãi các anh”
“Vâng”
“Vâng”
Huấn luyện viên không dám hỏi chuyện phòng đặt với Đế An Nhiên, anh ta tưởng vì Đế An Nhiên đang không vui
nên hạ mức phòng của bọn họ.
Ai dè đang định cúp máy thì Để An Nhiên mới hỏi một câu “Đến chưa?”


“Đến rồi, đã đến hết rồi ạ”
“Phòng thế nào? Thích hồ bơi không? Các anh có thể thử cảm giác ở dưới nước rồi nhìn xuống dưới. Nếu sợ độ cao
thì tôi khuyên các anh đừng bơi, nhưng nếu không sợ thì ở trong hồ bơi trong suốt có thể nhìn được toàn cảnh đêm
của thành phố từ tầng 77 đấy, thích lắm”
Huấn luyện viên nghe vậy mới biết đúng là sếp đã đặt phòng ở tầng cao nhất cho bọn họ, anh ta nói ngay: “Nhưng
sếp ơi, nhân viên lại dẫn bọn tôi đến tầng 73, tuy ở đây cũng có vườn hoa nhưng chỉ có thể chứa được hai mươi
người, không phải phòng mà sếp nói đâu.”
Đế An Nhiên lập tức cau mày.
“Sao cơ? Tầng 73?”
“Vâng sếp ạ. Đúng là tầng 73”
“Anh đưa điện thoại cho người dẫn các anh lên phòng ngay”
“Vâng” Huấn luyện viên đưa điện thoại cho lễ tân, bảo: “Sếp của các cô này”


Lễ tân nhẹ nhàng đón lấy điện thoại, gọi một tiếng: “Cô chủ”
“Rốt cuộc các cô làm ăn kiểu gì vậy? Rõ ràng tôi đã tìm Từ Lập, bảo đặt 8888 cho tôi rồi cơ mà, sao các cô lại dẫn bọn họ đến tầng
73? Có biết làm không thế? Cô tên là gì? Mã nhân viên bao nhiêu? Bảo Từ Lập nghe máy ngay cho tôi, còn nữa, cô sang phòng nhân
sự làm thủ tục đi, từ mai không cần đi làm nữa”
Lễ tân thấy sợ, nhưng nghĩ đến chỗ dựa sau lưng mình là giám đốc điều hành, cô ta không sợ nữa.


“Thưa cô, đây là do giám đốc điều hành sắp xếp, phòng cũng do anh ấy chọn a”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.