Ngô Cực cười rất lịch lãm: “Cô nghĩ đủ thời gian không?”
“Anh là tuyển thủ Esport, tốc độ tay và thị giác chắc chắn không tồi. Bây giờ ch3úng ta chọn một bản nhạc trên
Rhythm Master, anh chọn đi, sau đó chúng ta xem ai nhiều điểm hơn thì người đó thắng, thế nào?”
Ngô Cực ng1he vậy thì bật cười.
Các thành viên trong đội cũng cười.
Đỗ Huyền thấy Cảnh Thiên như vậy thì không nhịn được, lên tiếng: “Đội t9rưởng của bọn tôi là cao thủ trong game
Rhythm Master, cô chắc chắn muốn để đội trưởng bọn tôi chọn bài?”
“Thế thì đừng nói nhiều nữa, b3ắt đầu ngay đi, thua rồi thì cút ngay khỏi phòng nghỉ của họ cho tôi, không được
quấy rầy họ nghỉ ngơi. Cũng không được phép bước chân đến đây t8rong thời gian nghỉ của mấy trận tới”
Nói xong, Cảnh Thiên mở Rhythm Master lên, chọn chế độ PK rồi nhướng mày với Ngô Cực.
Ngô Cực như nhận được lời mời, gã cười tà rồi ngồi xuống cạnh bàn, hỏi: “Nếu tôi thắng thì sao?”
“Thắng?” Cảnh Thiên liếc nhìn người kia một cái bằng ánh mắt kỳ lạ: “Đừng mơ, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ
thua anh.”
Ngô Cực bật cười, gã đang định lên tiếng thì bị Đỗ Huyền ngắt ngang: “Đội trưởng, cô ấy là người như vậy đấy. Cô
ấy nổi tiếng trong làng giải trí lắm, mọi người đều gọi cô ấy là Thiên Phản Pháo, bởi vì cô ấy chưa từng thua khi cãi
cọ và mặt người ta bao giờ?
Nói xong, Đỗ Huyền quay ra: “Thế này đi, nếu cô thua thì cùng chúng tôi ăn tối, được chứ?”
Ngô Cực liếc Đỗ Huyền, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572748/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.