Nhìn con gái giới thiệu Chiến Lệ Xuyên với mình một cách vui vẻ như thế, Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên cười
ngoài mặt nhưng t3rong lòng lại đang rỏ máu.
Hai người thầm chửi con lợn kia cả ngàn cả vạn lần nhưng ngoài mặt vẫn mang nụ cười hiền từ1 tán thưởng.
“Chiếc xe lăn này thực sự do A Xuyên tự chế tạo à? Nó còn làm người máy thông minh cho con? Làm thế nào
v9ậy?”
Không phải thằng ranh này bị liệt rồi à?
Tạ Thanh Nghiên thấy con gái tỏ ra rất đắc ý, rồi lại nhìn sự th3ích thú của cô đối với chiếc xe concept kia, bà biết
chắc chắn Cảnh Thiên là người thích khoa học công nghệ hiện đại hàng đầu.8
Thực ra…
Bà cũng thích.
Bà vẫn luôn rất thích người máy.
“Vì tay chân bất tiện nên con lợi dụng mạch động điện từ kết hợp với não bộ, từ đó điều khiển máy tính sinh học.
Thông qua điều khiển máy tính sinh học từ xa mà chế tạo đồ đạc”
“Bố mẹ không tin đâu, anh kính chén trà đi.”
Cảnh Thiên vội vàng nói, vẻ mặt như muốn để bố mẹ và anh trai hưởng thụ niềm vui bất ngờ này.
Chiến Lệ Xuyên liếc nhìn vợ mình, trong mắt ngập tràn yêu thương và cảm kích.
Anh biết vợ mình nhanh trí lắm.
Cô chỉ bảo anh kính trà bố mẹ vợ là muốn để bố mẹ chấp nhận anh, sẽ không coi thường anh vì anh là một kẻ bại
liệt, không ghét anh vì anh đã kết hôn với cô.
Gần như cùng lúc Cảnh Thiên dứt lời, xe lăn của Chiến Lệ Xuyên động đậy.
Những hạt màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572739/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.