*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ôi dào, già rồi già rồi. Bây giờ là thiên hạ của đám trẻ các con rồi. So với mẹ thì cô gái thống nhất thẩm mỹ giới giải
trí3 như con mới là đẹp thật sự”
Cảnh Thiên cũng cười, đáp lời: “Vậy thì cũng phải cảm ơn chị Thanh đã cho nền tảng tốt1 như thế này. Nếu em
thực sự là con nhà họ Cảnh thì có lẽ chỉ được như Cảnh Lạc thôi”
“Hứ, cái đồ bạch liên hoa đó,9 nhìn thôi cũng thấy buồn nôn rồi, nhắc đến nó làm gì chứ? Ôi chao, con gái ngoan
của mẹ, mẹ khiến con chịu khổ rồi!”
br>Tạ Thanh Nghiên không hề để bụng chuyện con gái vẫn gọi mình là chị Thanh.
Chị Thanh thì chị Thanh.
Chứn8g tỏ bà vẫn còn trẻ lắm.
Con gái gọi mẹ là chị, con gái và mẹ làm chị em, đó là điều mà bà mong còn không được.
Nghĩ đến nỗi khổ mà con gái phải chịu suốt hai mươi năm nay, Tạ Thanh Nghiên thấy lòng mình đau nhói và ấm
ức, nước mắt cũng trào ra.
Bởi vì đã thân thiết với Tạ Thanh Nghiên rồi, thấy bà khóc, Cảnh Thiên rất tự nhiên, lấy một tờ giấy ăn rồi lau nước
mắt cho bà.
“Không sao đâu, em không chịu khổ. Cũng không ai có thể khiến em khổ, chị Thanh đừng tự trách mình nữa”
“Sao lại không tự trách mình chứ? Là mẹ đưa con đến thế giới này, nhưng mẹ lại không thể bảo vệ tốt cho con. Là
mẹ không làm tròn trách nhiệm nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572727/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.