Nhân viên y tế kia có thể nào cũng không ngờ được rằng Cảnh Thiên không những không giúp mình mà còn bảo cô
ta cút.
Cô ta còn đ3ang ngày người ra, Cảnh Thiên lại nhìn sang bé gái, mỉm cười với cô bé.
Cô bé đã ngây người ra vì thấy mẹ bị mắng rồi, thấy Cả1nh Thiên mỉm cười với mình, cô bé lại chuẩn bị khóc.
Cho dù là ở nhà hay ở bên ngoài, chỉ cần cô bé muốn gì là đều có thể dùng9 việc khác để giải quyết.
Nhưng cô bé vừa dầu môi, đang chuẩn bị khóc thì Cảnh Thiên đột ngột thôi cười, gầm lên một tiếng hun3g dữ “Im
miệng!”
Khóe miệng đang dần trễ xuống của cô bé bỗng dưng khựng lại, cô bé sợ hãi. “Có phải cháu nghi cả thế giới này8
chỉ có mình cháu là công chúa không? Cháu chỉ cần khóc một cái là mặt trăng trên trời cũng có thể biến thành của
cháu?”
Bị người ta nói đúng tim đen, cổ bẻ con tái nhợt.
Một nụ cười lạnh thoáng qua môi Cảnh Thiên chứ không phải nụ cười quyến rũ như bình thường, cô nói không hề
nhẹ nhàng một chút nào: “Có phải chu nghĩ rằng điều kiện kinh tế của đứa trẻ khác không tốt bằng cháu nên cháu
có thể tùy tiện bắt nạt, đằng nào thì mẹ cháu cũng giỏi hơn mẹ người ta?”
Cô bé con cắn môi, không dám nói gì. Đây là điều mẹ nói với cô bé, không phải là những gì cô bé nghĩ, nhưng
người phụ nữ trước mắt này hung dữ quá, cô bé không dám cãi lại.
Nhân viên y tế thấy con gái mình bị Cảnh Thiên sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572713/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.