“Đã cho cô mặt mũi rồi nhưng cô lại không cần. Mọi người đều không phải là anh chị em ruột thịt, nếu trong lòng
đã biết 3rõ rồi thì sao còn phải giả vờ?”
Vốn dĩ đang nhìn ra ngoài cửa sổ, khi nghe thấy cầu này, Chiến Thư Du ngạo mạn1 bất kham như bị thứ gì đó kích
thích, đột nhiên bật dậy, giơ tay ra muốn túm lấy tay áo của Chiến Tam. Nhưng lại bị Ch9iến Tam dùng tay tách ra,
đẩy cô ta ngã ra ghế sofa.
“Nói chuyện thì cứ nói chuyện, lôi kéo làm cái gì?”
“Cậu ấy biết rồi! Cậu ấy biết từ khi nào vậy? Tại sao cậu ấy chưa bao giờ nhắc đến chuyện này với tôi? Nếu cậu ấy
biế8t chúng tôi không phải là chị em ruột thì tại sao từ trước đến nay đều không thèm nhìn tôi?” Chiến Tam liếc
nhìn Chiến Thư Du đang kích động quá mức với vẻ chán ghét.
Chiến Thư Du cười, tiếng cười lớn dần như đã phát điên.
“Thật không ngờ đường đường là người thừa kế của nhà họ Chiến hóa ra lại là một kẻ ham mê sắc đẹp. Cải bình
hoa di động đó có thể mang lại cho cậu ấy điều gì? Vì cậu ấy, vì sức khỏe của cậu ấy, tôi làm nghiên cứu cả đêm
không ngủ chỉ để cậu ấy dễ chịu hơn. Sao cậu ấy có thể lấy oán báo ơn như vậy được?”
“Lấy oán báo ơn?” Chiến Tam nhướng mày nói: “Nói đến lấy oán báo ơn, ông chủ của chúng tôi cho cô cậu thứ hai:
Ông nội là ông của tôi, chị và Chiến Vũ Hằng chỉ là làm nền mà thôi. Những năm qua nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/572689/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.