Chương trước
Chương sau
Chẳng mấy chốc, đám người xông đến đã bị xử lý gọn gàng chỉ trong vài ba giây. “Mợ chủ, chúng tôi sẽ giải quyết
đám người này, bây giờ mợ có th3ể yên tâm về nhà rồi. Xe đã chuẩn bị xong, tôi là Chiến Thất, nếu mợ chủ muốn
thì có thể làm tài xế cho mợ chủ.”
Dù gì cũng là người ch1ữa khỏi bệnh cho đại ca, còn là báu vật trong lòng đại ca, tuy cô không có sức chiến đấu,
nhưng là một trong những trợ lý đặc biệt bên cạnh Chi9ến LệXuyên, Chiến Thất vô cùng cung kính với Cảnh Thiên.
“Chiến Thất?”
“Vâng, đây là tên cậu chủ ban cho tôi.”
Châu 3Tam Giác rất thịnh hành lối dùng họ của chủ nhân để đặt tên cho vệ sĩ tin tưởng.
Ví dụ như Đỗ Ngôn Tranh được đổi thành Z, thế nên các 8thân tín bên cạnh anh ta đều được gọi là Z1, Z2, Z3…
Còn Chiến Thất này vừa nhìn là biết không phải người bình thường, tuy ban nãy cố không thấy được thân thủ của
đối phương lợi hại đến mức nào, nhưng chắc chắn là lợi hại hơn bất kỳ ai trong nhà họ Chiến.
Xem ra, có lẽ thực lực của A Xuyên nhà cô còn thâm sâu hơn vẻ bề ngoài.
Nhưng có thực lực thâm sâu khó lường như vậy, Vì sao ngày trước lại gặp tai nạn rồi bị liệt?
Câu trả lời duy nhất chính là…
Giá trị vũ lực của Chiến Lệ Xuyên quá kém.
Cho dù vệ sĩ mạnh đến mức nào, bản thân cũng phải mạnh nữa thì mới có thể thực sự bảo vệ được bản thân. Cảnh
Thiên cân nhắc, nghĩ mình có thể dùng năm năm tới để dạy võ cho Chiến Lệ Xuyên,
Nếu anh biết võ, có khả năng tự bảo vệ bản thân rồi, năm năm sau hai người ly hôn, những người muốn giết anh
cũng sẽ không còn cơ hội để ra tay nữa. Về đến nhà họ Chiến, Cảnh Thiên thầy Bùi Uyển Linh đang đứng ở cửa,
mãi không chịu ra về.
“Dừng xe.”
Chiến Thất dừng xe lại, cung kính mở cửa xe giúp Cảnh Thiên.
Khi Cảnh Thiên đi về phía Bùi Uyển Linh, Chiến Thất nhắn tin cho đại ca.
Bùi Uyển Linh trông thấy Cảnh Thiên, ánh mắt mong đợi bỗng chốc trở nên kiêu ngạo.


Cô ta không hiểu, một đào kép bình hoa mà thôi, có tư cách gì mà khiến hai người đàn ông hoàn hảo như thể tranh
giành?
“Cô Cảnh.”
“Mợ Chiến.”
Bùi Uyển Linh vừa mới gọi tên đã bị Cảnh Thiên sửa lại.
Không chờ Bùi Uyển Linh đáp lại, Cảnh Thiên đã nói tiếp: “Cô lại chạy đến nhà họ Chiến làm gì? Lần trước bị giội
nước đá vào người vẫn chưa khiến đầu óc cô tỉnh táo phải không?”
Vừa nghĩ đến hôm ấy phải chịu nhục nhã ở chỗ Cảnh Thiên, anh họ cô ta còn không hề có động thái nào, Bùi Uyển
Linh lại xìu xuống.
Dù trong lòng có oán hận nhiều đến mấy, lúc này cũng chỉ có thể thu lại.
“Cô Cảnh, cô cũng biết tình cảm của anh họ tối đối với cô mà. Anh ấy là một trong năm công tử châu Để, thể lực
của nhà họ Đỗ bây giờ cũng hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay anh ấy. Ngoại hình của anh họ tôi không hề kém
cạnh anh Xuyên, nhà họ Đỗ còn là thể gia trong giới quân sự, cho dù xét từ phương diện nào thì cũng đều vô cùng
hoàn hảo. Hơn nữa anh họ tôi còn tay chân lành lặn, nếu cô muốn sang nhà họ Đỗ, vậy thì cô sẽ trở thành mợ chủ
của nhà, đến tôi cũng phải cung kính gọi cô là chị dâu, chẳng lẽ như vậy không tốt hơn sao?”
Cảnh Thiên nhìn Bùi Uyển Linh, cười rất âm u.


Vốn dĩ Cảnh Thiên trong mắt Bùi Uyển Linh là hình tượng bình hoa nhưng số may, lọt vào mắt xanh của anh họ cô ta mà thôi, nhưng
lúc này nhìn nụ cười đáng sợ của Cành Thiên, Bùi Uyển Linh đột ngột rùng mình.
“Cô Cành cười gì vậy?”
“Hình như cô có một cô chị họ đang ở bệnh viện tâm thần, nghe nói là bị điên?” kimliek
đoạt vị trí người đứng đầu gia tộc, cuối cùng bị tống vào bệnh viện tâm thần, sau đó bị hành hạ đến phát điên.
Con người trong mắt Bùi Uyển Linh co lại đột ngột. Chị họ cô ta nào phải bị điên? Rõ ràng là ngày xưa đắc tội với anh họ vì tranh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.