Chương trước
Chương sau
Lúc này, toàn bộ công ty đã loạn cào cào cả lên, tất cả mọi người đều đang nhìn Cảnh Học An.
Công ty vừa mới sống dậy, đột nhiên gặp3 phải đả kích như đang muốn trả thù, nhân viên đều lo sợ bất an.
Nhìn những đôi mắt vừa mong chờ vừa lo lắng, Cảnh Học An cảm thấy 1vô cùng mệt mỏi.
Tại sao ông ta lại đột nhiên mờ mắt, để Trình Thục Ngọc gọi điện cho trợ lý đặc biệt Trạch Ngôn chứ?
Không9 còn cách nào khác, Cảnh Học An chỉ có thể gọi lại cho Trạch Ngôn.
Nghe thấy giọng nói của anh ta, Cảnh Học An suýt khóc.
“3Trợ lý Trạch Ngôn, lúc trước tâm trạng vợ tôi không tốt, cho nên mới cáu giận lung tung với cậu. Thực ra bà ấy
không cố ý đầu, bà ấy cũng c8hỉ lo lắng thôi, sợ chuyện của Tần Dịch ảnh hưởng đến Cảnh Lạc nên mới nói những
lời không nên nói đó. Mong cậu nể tình bà ấy là người làm mẹ, cũng vì muốn tốt cho con gái mà xin cậu ba tha thứ
cho chúng tôi đi. Tôi gọi điện đến để nhờ cậu nói vài câu tốt đẹp với cậu ba. Công ty của chúng tôi có thể vực dậy
không dễ dàng gì, lúc đầu gả con gái đi mới có được cơ hội cải tử hoàn sinh. Bây giờ cậu ba không thể không giữ
lời, đột nhiên lấy lại những lợi ích rồi ép chúng tôi vào chỗ chết đúng không?”
Giọng nói Trạch Ngôn rất bình tĩnh, anh ta hỏi ngược lại: “Không phải là nhà nói là muốn cá chết lưới rách sao? Sao
cậu chủ nhà tôi vừa mới bắt đầu thu lưới thì ông đã gọi điện tới rồi?”
Cảnh Học An nhanh chóng tạ lỗi: “Trợ lý Trạch Ngôn nói đùa rồi, nguồn mạch kinh tế của nhà họ Cảnh chúng tôi
đều dựa vào nhà họ Chiến, sao dám cá chết lưới rách với nhà họ Chiến được? Đây chỉ là lời nói phiến diện của đàn
bà thôi, hoàn toàn không thể tin được, không thể để trong lòng. Khi đó tôi không có mặt, người phụ nữ ngu ngốc
kia lại gọi thẳng cho cậu. Tôi liên tiếp nhận được mấy cuộc điện thoại rồi mới biết chuyện này. Tôi đã dạy dỗ bà ấy
rồi, sau này bà ấy sẽ không như vậy nữa. Trợ lý Trạch Ngôn, phiên cậu nói với cậu ba một tiếng, chuyện này… thôi
cho qua đi.”
Tiếng cười của Trạch Ngôn truyền đến qua điện thoại.
“Ông Cảnh, theo như tôi biết, sau khi xe của vợ ông bị đập, ông luôn ở nhà cùng với bà ấy, bây giờ ông nói với tôi
là ông không biết gì cả, ông cho rằng nhà họ Chiến chúng tôi dễ lừa lắm à?”
“Chuyện này…”


“Ông Cành nói đến cái chết lưới rách, tôi nghĩ e là ông không hiểu cá chết lưới rách là như thế nào đâu. Đối với nhà họ Chiến, cá chết
lưới rách có nghĩa là cá bên trong lưới quả bé, không tiện lấy ra, cho nên đợi cá chết rồi chúng tôi chi có thể cắt lưới đi, như vậy con
cá chết rồi mới rơi ra ngoài.”
Cảnh Học An: . III
“Chuyện hôm nay cứ như vậy đi, chuyện còn lại, ông Cảnh,
gì, tôi chi là một trợ lý đặc biệt thôi chứ không phải là chủ. Hơn nữa, đã gây ra họa rồi, nếu xin lỗi có tác dụng thì cảnh sát đều nghi
việc hết rồi đúng không?”


nghĩ cách vượt qua khó khăn nhé. Ông cũng không cần xin lỗi tôi làm
“Sau này đừng bảo tôi chuyển lời mấy chuyện như thế này nữa, ông cũng biết cậu chủ nhà tôi yêu chiều mợ chủ lắm, mấy người cá
chết lưới rách với mợ chủ, chẳng phải là muốn cá chết lưới rách với nhà họ Chiến hay sao? Cho dù con gái út nhà ông yêu đương, chi
là một nhà họ Bạch nhỏ nhoi mà thôi, e là kéo cả dòng họ vào thì vẫn không đủ để cá chết lưới rách với nhà họ Chiến chúng tôi được
đâu. Huống hồ, hờ hờ, nhà họ Bạch còn chưa cưới con gái ông nhi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.